có trách nhiệm.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có Trách nhiệm. Cách sống tạo nên gía trị mình! Để là bụi đất hoặc xinh yêu kiều. Càng được vun đắp bao nhiêu. Thì càng gía trị như nhiều "Vĩ nhân". Cuộc đời cây lá phù vân. Cho ta định...
|
coi chừng lầm!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Coi chừng Lầm! Nhìn là thắm, lại bày hày. Cho nên phải bóc lớp dày che lơi. Ham chi danh giữa miệng đời. Ganh ghen khinh miệt, nhiều lời giả sang. Trước mắt nói ngọt mọi đàng. Đằng sau thủ...
|
cố thiện lương.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Cố thiện lương. Ta cứ sống ngay thẳng, cố thiện lương. Tránh gian ngoa tránh tham thú bên đường. Bỏ bớt những gì thấy vô bổ. Cố bước đi và tay làm với tình thương. Ta cư cười vui bằng tinh...
|
cội nguồn.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Cội Nguồn. Nếu bạn nghĩ về cội nguồn. Thi hãy mở lòng, để buồn sang bên. Tôn thờ tiên tổ ở trên. Chân lý, lẽ phải đưa lên hàng đầu. Cội nguồn sẽ không xa đâu. Không màu hào nhoáng văn câu...
|
có lẽ
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có lẽ. Có lẽ thu đã sang. Lá xanh đã ngả vàng. Tiếng nàng thơ như gió. Thì thào giấc mơ màng. Có lẽ hạ tắt ngang. Nắng tắt như vội vàng. Chim én như vội vã. Ấp ủ kẻo lạnh sang. Có lẽ tiếng...
|
có ở quê tôi.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có Ở Quê Tôi. Quê hương tôi là linh hồn tôi. Đang trong đau khổ sẻ mổ đôi. Tranh giành nội tạng đem dâng bán. Linh hồn Việt Nam tan nát rồi... Quốc hội dân hay quốc hội cho giặc. Đám tham tiền...
|
có như không.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có Như Không. Đưa lên nỗi buồn mọi người trông? Bán đi chua xót cho mây hồng. Nỗi đau chất ngất xin chôn lại. Ôm ghì thương nhớ vào mênh mông... Cứ thẳng đi dẫu đời xô ngang dọc. Đứng ngay người...
|
coi lại mình.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Coi lại mình. Vạch bạn lỗi khuyết nhỏ nhoi. Mà quên mở mắt để coi lại mình. Chê bạn thiếu sắc nhỏ hình. Còn ta chẳng có chút tình anh em. Chê ai ngó lại mình xem. Hay ta là kẻ lèm bèm...
|
có thể.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có thể. Bạn có giống như tôi? Vì chưng: Già rồi. Ai cũng như ai. Tóc thưa răng mất da chai sạm màu. Soi gương chẳng thấy mình đâu. Chỉ thấy một lão da màu lem nhem... Có thể bụng vẫn muốn...
|
cớ sao mò bùn?
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Cớ sao mò bùn? Face thường chẳng nói tên ai. Vô duyên chĩa mũi sửa bài làm chi? Nếu chạm, tránh lựa mà đi. Ta không phải thế việc gì quan tâm? Viết vào ắt hẳn là nhầm. Chính ta dại dột mà...
|