có lẽ
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có lẽ. Có lẽ thu đã sang. Lá xanh đã ngả vàng. Tiếng nàng thơ như gió. Thì thào giấc mơ màng. Có lẽ hạ tắt ngang. Nắng tắt như vội vàng. Chim én như vội vã. Ấp ủ kẻo lạnh sang. Có lẽ tiếng...
|
cô hằng.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Cô Hằng. Đêm khuya thấy dáng cô hằng. Thoáng bên cửa sổ ánh vằng vặc soi. Lén vợ ra cửa ngó coi. Ô kìa! lồng lộng hẳn hoi mình trần. Nguyên si cô trắng ngần ngần. Tròn vo lộ hẳn toàn thân...
|
có là bao.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có là bao. Cảm xúc làm thơ có chút mùi. Tanh tanh, mặn mặn một chút vui. Hé ra thấy được nỗi niềm nhớ. Thì ra tâm bạn lại như tui. Chẳng nhẽ lú lẫn đến vậy sao ? Quên đi phần cỗ đã góp...
|
có ở quê tôi.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có Ở Quê Tôi. Quê hương tôi là linh hồn tôi. Đang trong đau khổ sẻ mổ đôi. Tranh giành nội tạng đem dâng bán. Linh hồn Việt Nam tan nát rồi... Quốc hội dân hay quốc hội cho giặc. Đám tham tiền...
|
có hướng đi!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có Hướng đi! Nếu có chủ đích cuộc đời. Thì cũng sẽ hiểu cuộc chơi người trần. Không chủ đích dễ si sân. Lại hay đòi hỏi, tính phân so bì... Nếu có định hướng đường đi. Không hề nao núng...
|
cơ hội.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Cơ hội. Cơ hội tới, cơ hội đi. Chờ trong khoảnh khắc vu vi vào ngàn... Cớ sao lại để lá tàn? Cớ sao lại để tiếng bàn vào ra? Cơ hội buồn bã trôi qua. Rồi mới tiếc nuối, rồi là giả...
|
cơ hội cho ta.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Cơ Hội Cho Ta. Cha Mẹ sinh là cho ta cơ hội. Có được không là do chính bởi mình. Mọi khả năng đã để sẵn trong thân. Hãy xử dụng và làm nên cho có. Cha Mẹ sinh là hữu duyên ta đó. Đẹp ra sao...
|
có như không.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có Như Không. Đưa lên nỗi buồn mọi người trông? Bán đi chua xót cho mây hồng. Nỗi đau chất ngất xin chôn lại. Ôm ghì thương nhớ vào mênh mông... Cứ thẳng đi dẫu đời xô ngang dọc. Đứng ngay người...
|
có thể.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Có thể. Bạn có giống như tôi? Vì chưng: Già rồi. Ai cũng như ai. Tóc thưa răng mất da chai sạm màu. Soi gương chẳng thấy mình đâu. Chỉ thấy một lão da màu lem nhem... Có thể bụng vẫn muốn...
|
cớ sao mò bùn?
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Cớ sao mò bùn? Face thường chẳng nói tên ai. Vô duyên chĩa mũi sửa bài làm chi? Nếu chạm, tránh lựa mà đi. Ta không phải thế việc gì quan tâm? Viết vào ắt hẳn là nhầm. Chính ta dại dột mà...
|