dòng fây sóng nhẹ .
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Dòng fây sóng nhẹ . Tôi đưa cuộc sống của tôi. Trình trên Facebook, nổi trôi trang mình. Chung quy quanh quẩn chữ tình. Giao lưu bạn hữu, thơ hình đẹp tươi. Đổi trao hiểu biết mọi người. Tôi bạn...
|
dòng họ tôi.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Dòng họ tôi. Chúng ta đó Trân gian sao cách biệt? Dòng họ mình thân thiết gần xa. Á, Âu, Mỹ, Việt chung một nhà. Từ ngày sinh đến giờ chưa gặp mặt! Biết nhau qua mạng vẫn thiết tha. Chào...
|
đong đưa sang giàu!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Đong đưa sang giàu! Thiên hạ kết nhóm giỏi nịnh khen. Nhà xe lắm kiểu xanh đỏ đèn. Tung hứng giàu sang dễ quy hợp. Thỏ gìa tha cỏ, chẳng bon chen... Mình nghèo nên chẳng thích khen. Mà luôn gần...
|
dòng tộc.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Dòng tộc. Nhận họ hàng người có vai có vế. Chẳng nhận họ người tứ cố vô thân. Người khôn ngoan nhận biết xa gần. Biết trên biết dưới , biết làng biết quê. Ngôn từ gọi đúng, không chê thấp...
|
đùa chơi cái tình...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Đùa chơi cái tình... Giựt đi cái tình của người. Là rước oán hận vào đời của ta. Gian tình như con sâu hà. Cắn nát khoai ngọc, bảo là không hay. Chồng vợ phải là nhà xây. Không từ giưṭ...
|
du xuân.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Du xuân. Hôm nay xem cảnh "Du xuân"! Đông tây có khác, xoay vần thấp cao. Nhìn họ du đẩy làm sao? Bày tiệc thết đãi rồi trao phần qùa... Đầu năm cười nói đèn hoa. Đi đây đi đó mới là "Du...
|
đong được gì?
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Đong được gì? Mối năm qua một đoạn đời. Đích đã gần lại, trần rời dần xa. Dù ai vội vã, nhẩn nha. Cũng tới cửa ấy để mà bay lên. Hồn là cánh đấy! Đừng quên. Gian lao cực nhọc, vững bền...
|
đứa con buồn.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Đứa con buồn. Trải qua bao quãng thời gian. Bao nhiêu vương vấn, bụi tàn đã bay. Bây giờ cho dẫu tỉnh say. Còn sao qúy nấy, miễn tay còn cầm. Gía trị là không lẫn nhầm. Tỉnh trí nghe rõ lời...
|
dư âm ấm tình.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Dư âm ấm tình. Đến một lúc. Ta không còn nhận ra ta nữa. Thế giới này vẫn thản nhiên trôi. Nhớ đến ta:. Thoảng qua một đôi người. Người qua kẻ lại, trong trời mênh mang. Xưa giờ ta chẳng giàu...
|
đông về...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Đông về... Dạo này thân thể ườn hâm. Nên để giấy bút nhạt thâm cả rồi. Ý tưởng như bị cuốn trôi. Cổ khô miệng nhạt thừ ngồi xem phim. Mỗi sáng bốn bề lặng im. Trời đen đông lạnh con chim ngủ...
|