lá hoa vợ chồng.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Lá hoa vợ chồng. Chồng như lá, vợ như hoa. Hoa tươi lá thắm chan hòa mến thương... Lá sâu hoa rũ tàn hương! Chồng say vợ sỉn sầu vương từng ngày. Lá xanh cho hoa ngất ngây. Hoa toả hương thắm...
|
là nhớ quê...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Là nhớ quê... Quê mình có núi bao quanh. Trước sau nhà vẫn vườn xanh dưa cà. Nhà nào cũng có thỏ gà. Có điều it đổi: Thật thà như xưa. Quê mình vẫn thuận gío mưa. Vẫn con đường ấy đã đưa em...
|
lá thơ xinh!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Lá thơ xinh! Lời thơ như lá trên ngàn! Nếu không hữu ich sẽ tàn lụi thôi... Thơ bay đến cuối chân đồi. Hoà vào bụi đất tốt chồi cây sau... Tớ xin tặng bạn năm châu. Nếu bạn thấy hợp giữ...
|
là nghĩa ơn.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Là Nghĩa ơn. Vua người bàn cãi để mà vui. Chẳng dại tranh chấp tình nghĩa lùi. Gần xa ta nào thay đổi được!!! Vạch xấu chỉ gian mà ngửi mùi... Này đây!... Câu nói giữa trời... Giữa muôn...
|
lá sớm vàng
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Lá sớm vàng. Khói bay nên lá sớm vàng. Lá gan nhão nhẹt đời tàn từ lâu. Xưa nay làm nổi gì đâu? Cày chưa được luống, nhức đầu nhức vai. Về nhà thở ngắn than dài. Đi ra khỏi cửa dấu chai...
|
lá khô về đất!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Lá khô về đất! Ta như cành lá cuối thu. Trong cơn gío rét mây mù giăng giăng. Đong đưa, biết lúc nào văng. Thì thôi cố níu họa chăng ấm lòng. Ta như tia nắng chiều hồng. Màu thì có đẹp, nhưng...
|
lá tầm thường.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Lá tầm thường. Tầm thường nhận vẻ riêng mình. Như bao cây cỏ có hình lao xao. Nhưng tớ lại vẫn tự hào. Đơn sơ nhẹ nhõm như bao lão gìa. Nhăn nheo mà vẫn vui ca. Ngao du bạn hữu dẫu là chiều...
|
là nhẹ êm...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Là nhẹ êm... Chiếc lá đã sẵn sàng rồi. Chỉ cần gío nhẹ, cuốn lôi vào ngàn. Cũng như nắng ấm sương tan. Cũng như hết thở, trả ngàn thân đây. Chẳng tiếc thân xác hao gầy. Bởi đã qua hết,...
|
lá phong gàn.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Lá phong gàn. Trang lá thoảng chất riêng tôi. Một chút châm biếm, chút hôi, chút gàn. Một chút tình của Trời ban. Đôi khi cũng có thở than it nhiều. Trần gian mỏi gối về chiều. Nhân tình thế...
|
là mình.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Là mình. Hãy qúy thân xác mình. Dẫu thường hay đẹp xinh. Là quà trời trao mình. Tôn trọng cùng trân qúy. Trong tâm cùng lý trí. Bởi chẳng có lần hai. Xinh gái hay đẹp trai. Do trời trao ta...
|