cuồng
cuộc đời vẫn xoay tròn vòng hệ lụy
tiếc gì chăng chút kỷ niệm tình si
chữ yêu thương, lắm khi, danh từ rỗng
bởi kiếp người, cát bụi, vốn là không!
vẫn tôi với trầm buồn theo ngày tháng
hàng phong gầy như rũ lá chịu tang
ngọn đèn đường hoen vàng không đủ sáng
cố rọi soi miền tâm thức bẽ bàng
tôi muốn hét dù cạn hơi thở cuối
cho vỡ toang nỗi uẩn ức ngậm ngùi
muốn khóc cười chẳng nguyên cớ buồn vui
muốn hất tung những thói thường nền nếp
muốn cắt đứt sợi dây đạo đức hão
mãi buộc ràng xiết nghẽn hồn tôi, đau
tôi rủ tôi vung tay xô ngược sóng
ôm đại dương dù chết ngợp cũng đành
tôi rủ tôi, hãy một lần làm loạn
nghe trong tôi bão hét giọng cuồng ngông.
Niệm Nhiên