miền cô độc
Tác giả:
Hoa Du Kha
Em đã đến và đi trong lặng lẽ. Tội tình gì bên một kẻ như tôi. Xin đừng hứa để lòng người mong đợi. Vầng trăng nào,rơi vỡ giữa trời khuya. Đừng cho tôi những ngôn từ mai mỉa! Xác thân còn, hồn đã chết em ơi. Có thấy không...
|
mỗi mùa thu chin
Tác giả:
Hoa Du Kha
Mỗi mùa thu chín, lá vàng rơi. Dưới mái nhà tranh tôi vẫn ngồi. Đợi bóng trăng lên kề cửa miệng. Niềm riêng xin gửi gió mây trôi. Một mùa thu nữa lại về đây. Một ánh trăng thu đã héo gầy. Vài cánh dơi lay đêm náo động. Bên...
|
mâm tiệc của người điên
Tác giả:
Hoa Du Kha
Đừng ban phát cho ta những mùi hương. Bởi tất cả với ta chừng vô nghĩa. Ta đang sống và vẫn còn yêu nữa. Những biển lòng thiếu nữ đẹp hơn trăng. Ta nào muốn chiếm đoạt vẻ hồng trang. Yêu bằng mộng là tình yêu bất...
|
lỡ chuyến tàu xưa
Tác giả:
Hoa Du Kha
Thuở ban đầu khi tôi quen biết em. Trên chuyến tàu đêm, xuôi miền đất võ. Phút nhìn nhau, nghe tim mình bỡ ngỡ. Em dịu hiền trong đôi mắt thơ ngây. Rồi một ngày, theo tàu xưa về lại. Vẫn người em sương gió buốt vai gầy. Tà...
|
mê man
Tác giả:
Hoa Du Kha
Mỗi tế bào, tràn ra ngoài xác thịt. Lặng thinh nằm trên những đám cỏ, hoa. Người thi sĩ cuồng dại nhóng trăng ngà. Thèm dư vị của muôn đêm tình tự. Ngoài vũ trụ là muôn trùng vũ trụ. Lệ như trăng mà chết nửa linh hồn. Hình...
|
màu hoa giấy vu qui
Tác giả:
Hoa Du Kha
Trên giàn hoa giấy, ánh trăng suông. Đôi cánh hoa rơi chợt thấy buồn. Há miệng chờ trăng, trăng chẳng rụng. Máu rền tợ sóng. Ngón tay thuông. Những làn mây trăng nổi vân nu. Vài tiếng dế kêu đêm tối mù. Ngự trị hồn ai trên...
|
màu tím oải hương
Tác giả:
Hoa Du Kha
Chuyện ngày xưa, về một nàng trinh nữ. Tuổi tròn đôi tám, vẫn thường mộng mơ. Nàng mơ tình duyên. Yêu hoa màu tím. Một loài hoa nhỏ. Tim tím đợi chờ. Ở nhà bên. Có một chàng thi sĩ. Chỉ biết làm thơ, ca tụng trăng...
|
mẹ tôi
Tác giả:
Hoa Du Kha
Mưa dầm ướt trái bầu non. Mẹ tôi vất vả vì thương con khờ. Quanh năm lặn lội dưới bờ. Mò cua, xúc tép , con thơ nên hình. Sương đêm mẹ nép thân mình. Gió đông hiu hắt, trăm nghìn lo âu. Ba năm áo mẹ bạc màu. Cho con ăn học...
|
lời dạy gửi em gái mười năm sau
Tác giả:
Hoa Du Kha
Bốn nghìn năm, mang gươm đi giữ cõi. Bao anh hùng chiến sĩ đã hy sinh. Trong quan niệm, một ý thức giữ gìn. Là tổ quốc của con rồng cháu lạc. Những cái chết đã hóa thành bất tử. Là tượng đài kiêu hãnh với thời gian. Và Đất-...
|
mộng làm ngọn cỏ
Tác giả:
Hoa Du Kha
Giá kiếp sau, hóa thân thành ngọn cỏ. Đợi một chiều giăng mắc áo em xưa. Một chiều tàn, em trở bước trong mưa. Để khơi dậy những mùa trăng đã chết. Tình có đẹp là khi vừa quen biết. Đời thương đau ta lạc mất nhau rồi. Đây...
|