tháng bảy của mẹ
Tác giả:
Hoa Du Kha
Tháng bảy về trên miền quê xanh mạ. Bóng mẹ già lặn lội dưới đồng sâu. Sóng mạ non, phù sa nuôi lớn dậy. Lưng mẹ còng gánh mãi cuộc đời con. Trang sách nào thì thầm hương lúa trổ. Mùa đốt đồng, mờ áo trắng tinh khôi. Bao...
|
sắc đẹp
Tác giả:
Hoa Du Kha
Đây sắc đẹp như nghìn trăng hợp cẩn. Đôi mắt buồn giết chết bóng trời đêm. Màu máu đỏ trang điểm cặp môi mềm. Hồn cẩm thạch chìm trong hồ bán nguyệt. Xác là châu, mà tình là diễm tuyệt. Của hương hoa lưu luyến buổi hôm...
|
phong - hoa - tuyết - nguyệt - trà - thơ - cầm - thư
Tác giả:
Hoa Du Kha
...Phong... Không ảnh, vô hình cũng chẳng hương. Rờn qua cánh lá mộng vô thường. Gió lay sắc ý, bao dư vị. Rung áng mây trời của bốn phương. ... Hoa... Những nụ tầm xuân đang nở ra. Điểm trang vẻ đẹp góc hiên nhà. Đời...
|
qua một thanh xuân
Tác giả:
Hoa Du Kha
Qua một thanh xuân lắm bộn bề. Công danh, tình ái lỡ say mê. Cơ hồ giấc mộng đầy lưu luyến. Chuyện cũ bây giờ đã chán chê. Đây chén trà thơm gọi bạn cùng. Trầm bay hương khói lộ hình dung. Thuyền trà chở khẩm, trăng thiên...
|
sọ người lãng du
Tác giả:
Hoa Du Kha
Chiếc sọ người, lăn tròn dưới mộ. Thịt da kia bỗng chốc tàn khô. Ngươi hoài niệm những gì xưa cũ. Của ái tình rồ dại xứ mô? Ngươi muốn nói lời căm hận ấy. Ngoắc môi cười cất tiếng lay bay. Mắt say sưa những niềm trăng...
|
quán trọ hồn ta
Tác giả:
Hoa Du Kha
Ta về trọ quán hồn ta. Xin dâng tráng lệ những hoa cho người. Ba năm tình cũ xa xuôi. Chiều nay gặp lại nụ cười hôm xưa. Cổng trường gốc phượng gió đưa. Bậu xa khuất nẻo ban trưa nắng hè. Nôm na trỗi dậy con ve. Thương...
|
thành phố- gọi tên em
Tác giả:
Hoa Du Kha
Bóng đêm sấp mặt, phố lên đèn. Hiên vắng nhà ai tiếng dế xen. Thân khách đa tình bên chén rượu. Thu hồn trăng lạc lối chân quen. Em như tiên nữ trên cung trăng. Bên ngọn lửa hồng chẳng nói năng. Đừng khóc em ơi, đời lữ...
|
thăm miền quê ngoại
Tác giả:
Hoa Du Kha
Em về quê ngoại với anh không? Nơi mái nhà tranh có tấm lòng. Tóc ngoại mờ sương, thương biết mấy. Dãi dầu mưa nắng cạnh mom sông. Em về quê ngoại một lần nghe. Nơi có hoa cau rụng trắng hè. Thương cánh cò bay qua cửa...
|
tan ra
Tác giả:
Hoa Du Kha
Ta rùng mình dưới trăng sao đắm đuối. Mắt long sòng chẻ núi bước ta đi. Những hồn ma, trơ trọi đứng rù rì. Những lá cỏ nghe gì, trong tiếng vọng. Ta ngạo nghễ bước ra từ ác mộng. Hai bàn tay bóp nát bốn đại dương. Và sõi đá...
|
ta lại vế đây
Tác giả:
Hoa Du Kha
Ta về thăm lại, mái trường năm xưa. Nhớ tiếng cô thầy còn ngân bục giảng. Mùa thu gầy, lá vàng rơi bảng lảng. Bài học đầu đời ai còn nhớ hay quên? Ta trở về đây, mái trường ấu thơ. Bạn bè hôm nao, mỗi người mỗi ngã. Tiếng...
|