| tự hối. Tác giả:  
            Tào Đạt
 
 Lúc nào cũng nhăn nhở, nhưng hiểm độc trong tâm. Sao mày lại như vậy, cho tội ác ươm mầm. Tham, sân, si in đậm, chẳng thể dứt nổi ra. Vậy sao có thể thoát, nghiệp báo cõi ta bà. Đất trời sinh nhân- quả, không... | 
            
          
            
              | yêu Tác giả:  
            Tào Đạt
 
 Trăng, Sao luôn cạnh nhau, từ rất lâu về trước. Vậy sao hai đứa mình, mãi chẳng bên nhau được. . Trăng kia dẫu đi ngược, hay dẫu hướng về xuôi. Sao kia vẫn ở cạnh, mãi bên nhau chẳng rời. . Trăng, Sao bấy lâu... | 
            
          
            
              | lời người liệt sỹ vô danh Tác giả:  
            Tào Đạt
 
 Mẹ ơi mẹ, con muốn về với mẹ, con muốn về nghe những lời ru. À ơi a... mẹ ru con ngủ, lời ngọt ngào vào trái tim nhỏ bé. Mẹ ơi mẹ, con muốn về với mẹ, con muốn về dưới mái nhà xưa. Có hàng cây đón gió đu đưa, khi hè... | 
            
          
            
              | ông táo chầu trời Tác giả:  
            Tào Đạt
 
 - Hôm nay thần đã về trời, bẩm tâu Ngọc Đế chuyện đời năm qua. Phải nói thật sự xót xa, nhất chuyện thực phẩm, nghĩ mà thảm thương. Thế gian gặp phải tai ương, đồ bẩn tràn ngập phố phường, đường đi. Nhân dân chẳng biết... |