tự hối.
Lúc nào cũng nhăn nhở,
Nhưng hiểm độc trong tâm.
Sao mày lại như vậy,
Cho tội ác ươm mầm.
Tham, sân, si in đậm,
Chẳng thể dứt nổi ra.
Vậy sao có thể thoát,
Nghiệp báo cõi ta bà.
Đất trời sinh nhân- quả,
Không phân biệt riêng ai.
Nói thưa nhưng đâu dễ
Vượt để thoát ra ngoài.
Bài này đã được xem 1153 lần
|
Người đăng:
|
Tào Đạt
|
|
|