bức chân dung tháng bảy Tác giả: Huỳnh Thế Phong
Nơi đáy mắt trời mây vần vũ. Gương mặt người đã cũ trang thư. Vệt thời gian đứt làm tư. Để cho ánh mắt buồn như loài người... Nơi khoé miệng nụ cười bạc nhược. Trả cho ngày vết trượt vào đêm. Hạt rơi tan vỡ bên thềm. Để...
|
chiều... Tác giả: Huỳnh Thế Phong
Chiều rơi. Mái ngói âm dương. Tiếng chim lạc mẹ. Sầu. Vương vấn sầu…. Trùng trùng. Gió lướt qua nhau. Đánh rơi duyên nghiệp. Nơi đâu cõi. Trần? Rêu phong. Một cõi trú thân. Sơn khê. Mấy dặm. Bước chân mỏi mòn…. Người...
|
chốn cũ Tác giả: Huỳnh Thế Phong
Lâu quá không về thăm Bảo Lộc. Nhớ đường mòn chạy dọc lũng Nam Phương. Nhớ núi Đại Bình trầm mặc tiếc thương. Ngôi biệt thự mỗi chiều vương nắng nhẹ…. Ta trao người một tình yêu thật khẽ. Nhưng cuộn trào cả tuổi trẻ hai...
|
dương cầm Tác giả: Huỳnh Thế Phong
Phím Dương Cầm thả từng nốt hoa mỹ. Khúc bolero nhẹ nhàng từ cô kỹ nữ buôn hương. Nghe chút đau thương. Nắn nót khúc Nghê Thường thành cái nghiệp... Thanh âm cứ tạo thành chuỗi nối tiếp:. "Khi biết em mang kiếp cầm...
|
hợp đồng tình yêu Tác giả: Huỳnh Thế Phong
Mình yêu nhau nhé cuộc đời. Hợp đồng trọn gói khóc cười đi chung. Thế gian ai đã đóng khung. Nghĩ suy hạn hẹp nghìn trùng nhục vinh... Mình yêu nhau nhé người tình. Hợp đồng lợi dụng cưới xin giả vờ. Yêu nhau ước lệ trong...
|
nhật ký nửa đời người Tác giả: Huỳnh Thế Phong
Sân vườn tĩnh lặng. Trăng Mười Sáu ngọc ngà phủ trắng hoa cau. Những tháng mưa ngâu. Gió lùa gác mái ngọn đèn dầu nhung lụa... Tóc cháy khét như mùi cỏ úa. Đôi chân tật nguyền không còn nhảy múa rong chơi. Duy chỉ có đôi...
|
nhớ tháng chạp Tác giả: Huỳnh Thế Phong
Đón tháng Chạp về ngang phố nhỏ. Nơi con đường đất đỏ thân quen. Chiều buông một chút hơi men. Cúi đầu vàng vọt, ngọn đèn chênh chao... Không ly biệt làm sao hiểu được. Những u hoài nuốt ngược vào trong. Quắt quay dằn xé...
|