bên thềm gare cũ
Phố lên đèn thôi về đi kẽo muộn
Chợ chia ly nên chẳng dám quay nhìn
Tiếng còi xe làm cuống quýt đôi chân
Phải hơi Gió mùa Đông làm em khóc?
Dấu thời gian ôi ngời trên mái tóc
Trở bước về lạc lối giữa sân gare
Nghe đâu đây còn vọng tiếng ai ca
(mà ánh mắt nụ cười nhòa như sương khói)
Trông khoảng tối, trông anh buồn thấy tội
Bây giờ mùa Đông , cành cây trơ trọi
Biết ai còn tìm kiếm dấu chân xưa
Mắt em buồn như vương vấn chút Mưa
Xin cất giữ chút tình anh trong đó
Phố lên đèn, thôi về đi kẽo muộn
Sợ chia ly nên chẳng dám quay nhìn.
lua9