anh như nhánh sông ngang đây Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Anh như nhánh sông ngang đây. Mờ tựa như vầng mây. Như Cơn Mưa đến muộn. Đêm qua rồi đến ngày. Em như hạt Sương trên cỏ. Long lanh chờ Nắng ấm. Chợt tình tan mong manh. Bước khỏi giấc mộng lành. Mắt nhìn nhau bối rối...
|
bên thềm gare cũ Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Phố lên đèn thôi về đi kẽo muộn. Chợ chia ly nên chẳng dám quay nhìn. Tiếng còi xe làm cuống quýt đôi chân. Phải hơi Gió mùa Đông làm em khóc? Dấu thời gian ôi ngời trên mái tóc. Trở bước về lạc lối giữa sân gare...
|
bến tre quê em Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Cầu Cái Cối dắt em về quê ngọai. Mỹ-Thạnh-An mưa nắng sớm hiền hòa. Chiếc cầu tre run rẫy em qua. Nghiêng nghiêng nón làm em hồng đôi má. . Đường lối cũ trăng xuyên qua cành lá. Bụi trúc này, áo trắng dấu yêu...
|
câu trả lời Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Khi yêu rồi xa nhau. Người đời thường đau khổ. Lau nước mắt âm thầm. Quanh quẩn để tìm quên. Tôi cứ mãi đi tìm. Cho mình câu trả lời. Khổ đau và hạnh phúc. Với tay hoài chơi vơi. . Đêm nay khi ngồi viết. Chợt ngắm...
|
chỉ gặp trong mơ Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
( tặng Voi...). Ở đây gió mưa lạnh. Ngọn thông rung chuyển. Cánh chim nhỏ cô đơn kia về đâu. Trên đỉnh ngọn sầu. Kể lại cho ta nghe, đâu là quê hương. Đêm qua lại thấy trong giấc mơ. Ta gặp biển cả mênh mông ...
|
chuộc tội tình nhau Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Lời thì thầm em kể. Tưởng chừng cho riêng anh. Tâm tư của một kẻ. Khắc khoải tình mong manh. Khuấy tìm dăm tội lỗi. Người bỏ ta đi rồi. Ơ hay người giận dỗi. Em chuộc tội mình thôi. Thứ tha lời em nói. Gửi...
|
cõi riêng Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Này em , hãy thương cây lúa trổ. Ngoài đồng hôn nắng ấm. Hòa mình gấn thiên nhên. Mà hạnh phúc vô biên. Này em, đừng chặt thân cây lúa. Lúa khóc thầm nỗi riêng. Vì Nắng Mưa một miền. Bờ Đê anh đứng đợi. Lúa đời...
|
em như chiếc lá Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Trôi như Chiếc Lá rụng bên song. Âm thầm chịu đựng cuối Dòng Sông. Đời qua- Lá đổ- Mùa Đông giá. Ngồi ngắm Lá Vàng, tuyết trắng không. . ...
|
gánh thùng thơ đem bán Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Gánh Thơ đem bán chợ đời. Bán đi thương nhớ, vốn lời - anh trao. Bán yêu - bán đợi - mùa nào. Thúng Thơ chứa đựng dạt dào tình anh. Hình như Mưa gội rửa nhanh. Nước Mưa hay lệ loanh quanh chỗ ngồi. Chia tay với...
|
gọi nhau hai tiếng tình yêu Tác giả: Võ Thị Trúc Giang
Người ơi gặp gỡ làm chi. Trăm năm biết có duyên gì hay không ? ( Nguyễn Du). Gặp nhau một chớm mùa đông. Giật mình đáy mắt duyên nồng đã giao. Tình thư gửi tặng trao nhau. Đâu đây cây lá lao xao ghen mình. Niềm vui...
|