thư tín
Em ơi!
Anh vẫn sống
Anh vẫn ăn
Và anh vẫn thở
Hệ lụy đời người đeo đẳng kể như pha
Mặc lá sầu đông
Mặc ánh chiều tà
Mặc phù phiếm ngang qua đời sấp ngửa
Anh cũng chỉ như em lần lựa
Bước qua cầu trong trạng huống bâng khuâng
Ở đây
sáng nay lạnh
lòng chợt rưng rưng
khi con gió vô tình khua trời rộng
Anh cuốn hút vào cơn buồn bất động
Gọi tên em trong thương nhớ vô vàn
Chợt nghĩ về phương Bắc xa xăm
Ôi mùa đông nơi đó lạnh căm
càng khiến cho nỗi lòng người ta cô đơn, quạnh quẽ
Em bây giờ có lẽ
đang nằm đắp chăn bông
khúc khích cười vui
hạnh phúc bên chồng
có chạnh nhớ về một thời mới lớn ?
Em ơi!
ngày tháng đua nhau
chạy về hướng cuối đời
để lại đàng sau những băn khoăn, trăn trở
những hạnh phúc tuyệt vời
Anh và em chỉ như sóng vỗ trùng khơi
có ai thấy sóng bạc đầu đâu mà biết
Ôi những lời yêu thương thắm thiết
có làm ấm lòng buổi sáng mùa đông
Nắng sẽ hồng
khi nào em trở lại
nếu được yêu nhau không ngần ngại
anh sẽ cùng em đi hết quãng đường trần