nhớ bạn
Tặng NHD, ÐVB và NHH
Từ ra đi ta chưa về thăm bạn
Biển trời xanh vời vợi những thâm tình
Tim ta phơi trên gai nhọn nhục hình
Lòng nghẹn đắng với men sầu ly biệt
Ðêm ta thắp ngọn nến vàng thương tiếc
Khóc tuổi thơ vùn vụt thoáng qua đời
Bản thân ta còn món nợ với người
Ân nghĩa nặng của một thời luân lạc
Người đãi ta bằng tình Lương Sơn Bạc
Thưở học trò tiền gạo có là bao
Giọt cà phê, hơi thuốc lá chia nhau
Bát canh nóng ngọt ngào tình tri kỷ
Ðêm nhìn trăng mơ bụi hồng vạn lý
Bọn chúng mình hào khí ngất trời đông
Buồm thanh xuân căng ngợp gió tang bồng
Muốn cưỡi sóng cho trùng dương biết mặt
Có lúc đắm trên giòng sông nước mắt
Vẫn loi ngoi trỗi dậy hé môi cười
Bạn long đong tráng sĩ bất phùng thời
Ta chới với giữa một trời giông bão
Giờ ta đây lạc loài trên ốc đảo
Hồn bâng khuâng mơ dưới cội mai già
Bạn cùng ta nâng chén rượu hoàng hoa
Gác kiếm rĩ quên đi thời lao nhọc
Bạn thân ơi, ta nhớ người muốn khóc
Vũ Ðình Trường
10/2002