giọng bắc kỳ em
Đêm đông trời lạnh từng cơn
Giọng em nghe ấm còn hơn trùm mền
Anh từng vổ ngực xưng tên
Yêu em lòng cũng hoá mềm trở ra
Đường phone dài tuốt bên Nga
Anh có cảm giác như là sát bên
Giọng Bắc kỳ giống mũi tên
Bắn xuyên trái đất qua bên Mỹ này
Sương rơi từng hạt bên ngoài
Đâu đây đất cũng hùa theo trở mình
Trăng nằm trên mái , lưng cong
Giữa đông trổ nụ tầm xuân xanh lè
Anh cầm hơi thở nín khe
Nụ trong năm ngón tay, xoè nỡ ra
Có chi cục cựa như là
Trăng đang xẻ thịt banh da đất trời
12/05
Quan Dương