vể giữa đêm trăng
Dặm khuya
ngất tạnh mù khơi
Thấy trăng
mà thẹn những lời non sông
(Nguyễn Du)
Xe về
lăn giữa đường trăng
Phố khuya
cởi áo nhọc nhằn,
ngủ yên
Đêm
lay động
gió
ưu phiền
Trăng bàng bạc đất,
mây nghiêng nghiêng trời
Xe về
leo dốc mòn hơi
Động cơ khua nghẹn
những lời ăn năn
Mải mê
nước thẳm
non ngàn
Nào hay
hoa vỡ trăng tan
cuối đường
Xe về,
đêm đã mù sương
Còn đi
cho hết đoạn trường,
người ơi...
Vũ Đình Trường