tự khúc
Buồn phiền chi thua thiệt mấy lời
Lời dư, lỗ thiếu, người toan tính
Tính đa đoan, tâm trí rã rời
Rời tranh chấp cho đời vơi khổ
Khổ qua trái đắng. Qua khổ, mong!
Mong manh kiếp người như ảo mộng
Mộng cao tham vọng cũng bằng không!
Không sắc.. sắc không... vô thường rủ
Rũ thân mòn mỏi, phách bềnh bồng...