vườn đời...
Vườn Đời...
Vườn đời lắm nẻo chông gai
Bao nhiêu cay đắng miệt mài bước chân
Vết roi năm tháng đau rần
Chỉ còn giữ lại một lần nhớ em
Vườn đời mò mẩm bước đêm
Tuổi xuân môi mọng nay mềm rả thân
Chỉ xin một chút ân cần
Cho nhau giữ lại một lần tiễn đưa
Còn chăng một chút duyên thừa
Bao nhiêu nước mắt mới vừa lòng em
Lá thu vàng ngập sân thềm
Phên xiêu vách đổ cột đền đứng trơ
Chốn xưa còn lại bài thơ
Ghi bên cội bách mong chờ người xưa
Vườn đời sớm nắng chiều mưa
Mồ hoang cỏ mọc buổi trưa giấc Hoè
Vườn xuân ong bướm tuyệt vời
vườn thu lá rụng rã rời thân cây
Vườn xuân nắng đọng trong mây
Vườn đông giá lạnh khiến đây nhớ người
Vườn xuân hoa nở nụ cười
Đón làn gió mát trêu người tình lang
Vườn tôi vừa đón đông sang
Làn hơi lạnh ngắt màu tang tuyết đầy
Vườn đời lá rụng chiều nay
Đấp cho kín hết lối tây vào hồn
Cuộc tình đời đã đem chôn
Vành khăn tang đó nụ hôn đâu rồi ?!
Hương Việt