thu cảm
Trăng thu bàng bạc nỗi cô đơn
Lấp lánh sao đêm mắt giận hờn
Đường vắng mình tôi sầu diệu vợi
Biết lòng ai đó có buồn hơn?
Tôi tiếc cho tôi lỡ một đời
Tháng ngày đếm mãi lá sầu rơi
Mộng mơ lấp biển đau cùng đất
Nguyện ước dời non thẹn với trời
Trăng thu vàng lạnh một màu tang
Hờ hững soi tôi kiếp bẽ bàng
Có lẽ ngày xưa ta vụng dại
Nên đành lỡ mất chuyến đò ngang
Kiếp này ta phải khổ vì nhau
Nay dẫu tơ duyên có bạc màu
Tôi nguyện với lòng xin trả hết
Để tình không lụy đến ngàn sau
Trầm Mặc Thiên Thu