đường tơ đẹp
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
ĐƯỜNG TƠ ĐẸP. Nghiêng đầu chắt mật giữa bờ môi. Đắm quyện hồn say cũng ngẩn rồi. Những buổi quàng tay tình đất ruộng. Bao ngày giáp mặt nghĩa trầu vôi. Bình yên khẽ nở luôn gìn kết. Hạnh phúc thầm trao mãi ủ bồi. Lặng lẽ...
|
đường chia hai ngả
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
ĐƯỜNG CHIA HAI NGẢ. Tình xưa đã cạn buổi ban chiều. Nghĩa nhạt phai mờ xót chẳng tiêu. Khắc khoải từng đêm buồn cõi phật. Đìu hiu những lúc mục canh thiều. Trăm đường chỉ sứt âm thầm vỡ. Vạn đóa hoa nồng lặng lẽ xiêu. Tủi...
|
đông về
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
ĐÔNG VỀ. Đông về thấm lạnh rũ bờ môi. Phảng phất tình xưa đẫm lệ rồi. Tuyết lững lờ ngưng nào để rụng. Mây hờ hững lặng chẳng cần trôi. Sầu nên khép cửa đàn quanh ngõ. Tủi mới cài then dạo giữa đồi. Não ruột không còn tươi...
|
dưới chân cầu
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
DƯỚI CHÂN CẦU. Chạy từ nhiều lối cũ. Thoặt điều ngủ yên bừng tỉnh. Bé thơ liếc gì dưới chân cầu. Chỉ ánh mắt nói rằng cơn rét lận vòng. Đâu rồi! những khoảnh ban mai thơm cỏ. Ôi vỏ đêm dày thêm bấy tấc. Con dao nhỏ. Rạch...
|
đừng như thói quen
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
ĐỪNG NHƯ THÓI QUEN. Mưa buồn lạnh lẽo trước rừng mơ. Chán cảnh hình đơn mãi đợi chờ. Vẫn khóc bao ngày ôm ngọn lửa. Luôn sầu những tháng tủi vần thơ. Tình xưa lắng đọng buồng tim vỡ. Cảnh cũ trào dâng ánh nguyệt lờ. Nghĩa...
|
dưới ánh trăng
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
DƯỚI ÁNH TRĂNG. Ngồi trông nguyệt tỏ muốn quay về. Ngắm những chân đồi tọa nẻo quê. Buổi dạo đồng hoa nhành liễu hái. Ngày sang bãi lúa giọt châu nề. Tưng bừng cắm trại cho tình trỗi. Rạng rỡ đưa lời khiến cảnh mê. Mỗi...
|
dưới chân cầu
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
DƯỚI CHÂN CẦU. Chạy từ những lối cũ. Thoặt điều ngủ yên bừng tỉnh. Bé thơ liếc gì dưới chân cầu. Chỉ ánh mắt nói rằng cơn rét lận vòng. Đâu rồi! những khoảnh ban mai thơm cỏ. Ôi vỏ đêm dày thêm bấy tấc. Con dao nhỏ. Rạch...
|
dòng thơ ngang trái
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
DÒNG THƠ NGANG TRÁI. Tình hoang lạc lõng phía chân trời. Kéo những u sầu vọng biển khơi. Buổi hẹn nào suôn vì thiếu nghĩa. Niềm yêu đã vắng bởi dư lời. Như dòng lệ tủi quên chiều xuống. Tựa mảnh trăng thề giũ bóng rơi...
|
đưa em về với yêu thương
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
ĐƯA EM VỀ VỚI YÊU THƯƠNG. Anh là biển chiều chiều đưa sóng vỗ. Để yêu em, yêu mãi chẳng xa rời. Anh nguyện sẽ thiêu thân làm mây gió. Cuốn âm thầm ve vuốt tóc em thôi. Em có thấy thuyền vừa ra chân đảo. Chở yêu thương...
|
dưới ánh đèn có cơn mơ trú ngụ
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
DƯỚI ÁNH ĐÈN CÓ CƠN MƠ TRÚ NGỤ. Nắng xôn xao từ phía sau. Cây lá nói cười xào xạc. Ngồi nhìn bao kí ức thuở học trò. Hàng mi mở cửa. Đôi mắt trở thành gương. Em hiện thân bốn mùa nghiêng ngả. Mùa hạ. Em, áo dài trắng...
|