giật mình khi bay
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIẬT MÌNH KHI BAY. Hương chiều tĩnh lặng đắm hồn say. Chỉ mộng làm sao đến những ngày. Dũng cảm gieo tình khi lộng gió. Can trường ngộ cảnh lúc tàn mây. Làm xanh tuổi ngọc ngồi hiên vãn. Đắp trọn miền hoang lủi ngõ bày. Để...
|
giấc mộng phiên tình ảo
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIẤC MỘNG PHIÊN TÌNH ẢO. Giấc mộng hôm nào đã ngủ quên. Cùng cơn gió lạ giữa trăng huyền. Mây mù ảm đạm cho lòng tĩnh. Cảnh sắc tiêu điều giữ phận yên. Một bữa bồng phiêu nhiều nẻo sáng. Vài giây lắng đọng đủ danh hiền...
|
gió và trăng
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIÓ VÀ TRĂNG. Bàn chân ngập ngừng theo gió. Trăng rơi khoác áo mặt hồ. Hương hoa vẫy vùng như thể. Sóng tình bồng bột đẩy xô. Đêm nay trăng quay trở lại. Gạn cùng chén rượu vui thơ. Gió kia vừa nghe, dừng bước. Bấu...
|
giận mình
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIẬN MÌNH. Gió gầm lay vết xăm xiêu. Ý thơ gầy guộc lòng hiu hiu buồn. Dây tình chia nửa dại khôn. Bốn mùa luýnh quýnh, nụ hôn vẽ vời. Tầm thường mãi tầm thường thôi. Một đời nghiền ngẫm để rồi chênh chao. Ở đâu nuôi...
|
gió tìm về một phương xa
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIÓ TÌM VỀ MỘT PHƯƠNG XA. Có cơn gió chìm trong ngơ ngẩn. Lang bạt ngoài trời chẳng tóc tai. Nức nở than van đời ai oán. Ôm chầm eo núi, núi vì ai? Câu hỏi trụi trần đi vô vọng. Gió buồn sốt rét bởi tương tư. Tình non...
|
gió
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIG. Gió nôn nao. Xuýt xoa những đốm nắng chiều. Hôn lên màu trắng khiết trinh. Ô kìa! mây ửng hồng bối rối, lung bung sự ngọt ngào. Tiếng gió vù vù không gãy như thường nhật. Gió nhào nặn mình. Biến thành một chân dung...
|
giấc mơ đại hải trình
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIẤC MƠ ĐẠI HẢI TRÌNH. Lan man tiếng gà sáng. Trống rỗng cái gì nào? Đáy lòng tĩnh tại hồn chưa trở lại. Ngoài trời. Chỉ những trầm tích sương thế kỉ. Trong phòng lênh láng. Bi thương tàn nhang muỗi gù lưng. Gác...
|
giấc mơ hoang
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIẤC MƠ HOANG. (Thuận nghịch độc ). (Đọc xuôi). Đông buồn cứ thoảng gợi tình thơ. Hạ mãn chiều tan lủi bóng cờ. Lồng nốt nhạc êm quàng chén tửu. Thưởng vầng trăng ấm đậy màn tơ. Sông vàng vẫn đợi duyên hờ hững. Bến cũ...
|
giông
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIÔNG. Tiếng thét của giông. Găm đầy khổ hạnh. Gương mặt mình chợt rậm đầy hướng đi. Thôi nhận diện giọng nói thuở âm u. Bài thơ nổi nửa bóng mắt. Cuộc chiến nảy lửa bằng những trái bom. Đó là thời đại trăm năm...
|
gió thoáng qua
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
GIÓ THOÁNG QUA. Bài ca vọng giữa buổi lam chiều. Lại ngỡ cung trầm của tiếng tiêu. Khiến mộng hoài tan vào bãi cỏ. Làm em mãi ngóng đợi cơn triều. Chân mòn mỏi đứng trên phà lạnh. Não ngẩn ngơ buồn trước nụ kiêu. Để những...
|