mùa hoa cỏ lau
Tác giả:
Thượng Tấn Đạt
Chẳng phải vô tình anh lại làm thơ. Viết về em, và những mùa hoa cỏ. Chiều sông Trà, lòng nhuộm màu thương nhớ. Cuối thu rồi, hoa cỏ vẫn tinh khôi. Chẳng phải vô tình anh nhớ về em. Nhớ nụ cười, cùng làn da rám...
|
cỏ lau buồn
Tác giả:
Thượng Tấn Đạt
Chiều sông Trà nắng buông màn vội vã. Nơi xa xa văng vẳng tiếng ai hò. Bóng cỏ lau thẹn thùng xuôi theo gió. Em kịp về cùng ngắm mùa bông lau ? Cứ mỗi cuối thu, bờ sông Trà rộn rã. Bến đò chiều, trai gái ngỏ lời yêu. Một...
|
tự tình
Tác giả:
Thượng Tấn Đạt
Làm thơ đâu bởi yêu thơ. Là do số phận bơ vơ một mình. Gặp em chỉ biết làm thinh. Không cười, không nói, bởi mình không duyên. Tương lai tôi như mãnh ván thuyền. Nay đây mai đó không bờ đỗ neo. Tình tôi là mãnh tình...
|
tây nguyên, một lần về!
Tác giả:
Thượng Tấn Đạt
Sáng cuối thu tiết trời se se lạnh. Chuyến xe đò rời khỏi bến yêu thương. Chân không bước mà lòng bao vội vã. Tây Nguyên ơi! mong mỏi một lần về. Bàn chân nhỏ giữa Tây Nguyên lộng gió. Nắng hoàng hôn lấp lánh cuối chân...
|
không đề 1
Tác giả:
Thượng Tấn Đạt
Cái trà cái rượu cái đàn bà
Ba cái lăng nhăng muốn hại ta
Bỏ được cái nào hay cái đó
Phải chăng bỏ rượu với bỏ trà
|
cuối tuần ngày đông
Tác giả:
Thượng Tấn Đạt
Nhấm nháp café sáng cuối tuần. Sớm hôm sương lạnh khắp muôn nơi. Người còn ngon giấc trong chăn ấm. Ta đã dậy rồi ... lạnh tím môi! Chủ nhật về rồi ta hẹn thôi. Từng giọt cà phê đậm thấm môi. Hương thơm phảng phất hồn...
|