biết đến khi nào? Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Khi nào đá mới nở hoa?
Khi nào gió mới thổi xa kiếp người?
Khi nào lấy lại nụ cười?
Khi nào thoát kiếp đôi mươi ngậm sầu?
Cần Thơ, 14/09/2015
|
chợt nhớ... Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Chợt nhớ luống rau ngày xưa ấy,
Mỗi chiều ra tưới gió heo mây.
Viễn xứ xa xôi trời trở lạnh,
Quê nhà ta nhớ cỏ hoa cây.
Đào Viên, 18/11/2016
|
cơn mưa chiều Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Cơn mưa chiều sao mang nhiều tâm sự, tự bao giờ mưa đến thấy buồn ngâu. Tiếng mưa hẳn chạm ngăn sầu trong tâm trí, quá khứ theo về trên những nẻo đường mưa. Thu xưa mưa hát đan tình con phố vắng, thu nay mưa oà cánh...
|
em về trong đêm Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Mưa đêm khóc thầm trên mái lá,
Ánh đèn hiu hắt chỉ riêng ta.
Vẫn hai chiếc bóng hằng trên vách,
Em còn đâu đó chẳng đi xa.
Đào Viên, 21/11/2016
|
hạn khô sầu Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Hoàng hôn chuyển mình buông lơi màu lửa hận. Nhuộm trời hoang phế đất khẩn những ngày mưa. Vắng lá thiên thu tiếng ru vùng u thảm. Tang khốc mây sầu ngậm đắng chết mồ côi. Chim muông thét tiếng gọi bầy vương máu lệ. Gió gào...
|
khổ hạn Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Hà lãng phơi mình trong nắng cháy,
Gió lùa săng máu là bay bay,
Lau lách thay màu, mây rũ rượi,
Đìa hoang trơ trọi cá phơi thây.
Vĩnh Long, 24/03/2016
|
kiếp hạn Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Lúa đồng khát sữa mẹ Mê Kông,
Giặc Bắc xa xăm chắn thượng dòng,
Thủy quái phương đông ngày một tiến,
Buồn thương nông cụ kiếp long đong.
Đào Viên, 21/01/2017
|
lệ ánh sầu Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Màn đêm u tối lối không đèn,
Ai về bán gió khói mùi men?
Ai đứng bên thềm ban chút sáng?
Ai sầu Ai nhớ mắt buồn hoen?
Cần Thơ, 22/11/2014
|
niềm tin nắng mới Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Hà Tiên biển cả thanh bình, tường mây trăng trắng như tình chúng ta. Cho dù sóng gió phong ba, lòng thêm vững chải không pha máu hèn. Cho dù trong đám bùn đen, lặng thinh nấu chi nuôi đèn tự do. Ngày nay manh chiếu co...
|
nỗi buồn thâm thu Tác giả: Hoắc Đỉnh Phong
Thâm thu hoa lá rơi đầy, hoàng hôn gió nhạt vui vầy cùng ai? Sắc vàng năm ấy chưa phai, giờ đây tĩnh lặng bờ vai âm thầm. Mưa lòng mưa đổ lạnh câm, trông về phương Bắc xa xăm muôn trùng. Kiếp người sao quá mông...
|