ngồi lại đây với tình ta xưa
Ngỡ lòng tanh lạnh bao giờ
Từ trong trí nhớ cơ hồ phôi pha
Tưởng chừng đâu đã rất xa
Người xưa bỗng chốc sao mà về đây
Chỉ ngồi cách một gang tay
Mà sao như thể mấy cây số ngàn
Buổi chiều đổ xuống cầu thang
Bước chân ai vọng tiếng đàn ngẩn ngơ