ta ngồi lại ii
Cả nhà ta đang chịu một cơn đau lớn
Vì đứa con trai thân yêu vừa mới ra đi
Ra đi không bao giờ trở lại
Nổi đau không gì bù đắp nỗi
Dẫu có luân hồi cũng chẳng nghĩa lý chi
Trong nỗi đau ta cũng xin trân trọng
Những phân ưu của bà con anh em thân bằng quyến thuộc
Của bạn bè gần xa an ủi
Mà sao nỗi đau vẫn còn cao như núi
Muốn xô đi sao xô nỗi bây giờ
Nổi đau dài nước mắt hóa thành thơ
Nhỏ xuống đời ta như cơn thác lũ
Xin cảm tạ những tấm lòng của anh em từ bên kia trái đất
Đã gởi về chia sẻ cùng ta
Ôi tấm lòng Sinh Viên Sĩ Quan Không Quân ngày xưa ấy…
Nhớ bao nhiêu mồ hôi đã đổ xuống Ngân Hà
Đổ đầy cả Thùy Dương Hoàng Yến
Ôi Nha Trang một thời xưa bừng dậy
Trong lòng ta như lửa cháy râm ran
Ôi một thời một thời trai trẻ
Biết đến bao giờ Ta Ngồi Lại với nhau.
TRẦN HẬU 72C
Thân tặng tất cả anh em SVSQ/KQ.