dạo chơi cùng thế giới của tâm hồn…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Phật giáo Thiền tông dạy rằng chìa khóa cho sự tăng trưởng nội tâm là “một cục than hồng mắc trong cuống họng”- một chướng ngại sâu thẳm đến nỗi chúng ta không thể nuốt nó vào mà cũng không thể...
|
giấc mơ về một miền gái đẹp...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Lạc vườn tiên anh gặp nghi dung diễm kiều non ngàn cẩm tú...hoa lên màu mờ ảo thiên đường lung linh hạnh trang tóc vờn mây biếc...anh như người ngủ mơ lạc bến bờ hoang tưởng...lạc cõi bồng bềnh lời ru dịu dàng ái ái...xin...
|
em và nét nghi dung của tình
Tác giả:
PHẠM KHANG
Một ngày đẹp trời. Em cài lên thơ anh một nét cười. Băng giá mùa đông lùi vào dĩ vãng. Trên cái nơ tươi trẻ của tình đời. Em hát vang bài ca với lòng yêu mến vô bờ. Rằng ta đã yêu nhau. Ngay cả trong những lúc cô đơn nhất...
|
dã quỳ nở trong ban mai…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Em đón ánh ngày trong xôn xao tình trẻ. Hoa lá cũng vui cười trước lòng em tinh khôi. Em hồn nhiên như nắng ban mai tươi mát lạ thường. Lối ngõ em đi. Con đường nhỏ em về. Rải thảm những luống dã quỳ vàng rộm. Mùa hướng...
|
em cười cho lá thu bay…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Cầm tay xinh anh như kẻ mộng mơ trong vệt nắng của ngày…câu ca ru anh một đời mê mải…em thành lòng anh ra khơi gọi bến bờ yêu…Ôi những bông hoa san hô điệp trùng như muốn nói với anh rằng em là cô bé yêu của hồn biển cả…của...
|
gửi em...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Đêm nay em hãy ngủ ngon nào
Heo may cuối mùa đang gọi
Và lá sẽ ru em lời tình
Và muôn vì sao mọc
Trên nền trời thanh thanh mùa thu
Trong ánh trăng mờ thương nhớ
Lòng ai…
PK…
|
em..!
Tác giả:
PHẠM KHANG
em hình ành của thiên thần dịu ngọt tâm tư ngủ vùi trong trái tim anh thì tình ấy sẽ muôn đời xanh mãi và thủy chung như nước chảy về nguồn...! PK ..
|
đã cuối thu rồi em có nhớ ngày xưa...
Tác giả:
PHẠM KHANG
Giờ đã là cuối thu. Heo may về thơm mùi rơm rạ. Mùi cốm thơm hương mật đồng quê. Da diết nhớ tuổi thơ bên ruộng bãi. Em thiên thần anh cũng tuổi hoa niên... Rồi xa mãi con đò quê không bến. Rồi người đi xa lắm biệt sông...
|
em có phải giấc mơ đẹp nhất của ngày không…
Tác giả:
PHẠM KHANG
Đi dọc tình em anh như lạc vào miền diễm lệ…ơn Chúa đã đem em tới trong một ngày tươi đẹp rạng rỡ niềm vui nụ cười. Em là nàng tiên có thật ở trên đời…bởi em đã mang tới cho anh nguồn sống lạc quan trong mùa lá rụng. Những...
|
hình như anh nhớ tới một người…
Tác giả:
PHẠM KHANG
HÌNH NHƯ ANH NHỚ TỚI MỘT NGƯỜI…. Ánh ngày không còn rơi trên vòm lá. Những con chim cũng không còn thấy nô đùa. Hoa xấu hổ. Và hàng liễu rũ. Khép nép lá thân như một niềm e lệ. Hoàng hôn đã rơi xuống cuối trời. Nhạt nhòa...
|