lên đỉnh phơi thân (thơ tình trắc đạc)
Tác giả:
TRẦN LÂN
Lên đỉnh rồi! Anh có sướng không anh? Từ trên cao, Anh phơi thân đứng máy. Những sợi nắng như tình em nồng cháy. Vương mái đầu, nhuộm thẫm hai bàn tay. Lên đỉnh rồi! Anh có nhớ có hay? Trước mắt anh là khoảng trời cao...
|
nàng thơ nội nghiệp (thơ tình trắc đạc)
Tác giả:
TRẦN LÂN
Ôi làn gió lỡ quyện lời thơ. Trói chặt hồn tôi đến thẫn thờ. Lặng lẽ phím êm kêu lách cách. Nối trọn bến bờ tằm nhả tơ. Hỡi Cô nội nghiệp đẹp mộng mơ. Tóc nhung lưu luyến rẽ đôi bờ. Mũi cao thấp thoáng đôi môi mặn. Khẽ nở...
|
lãng tử đi mia (thơ tình trắc đạc)
Tác giả:
TRẦN LÂN
Lữ khách qua sông bóng xế chiều. Trên vai hòm máy bến cô liêu. Hai mia ba thước đo non nước. Một khúc tiêu sầu nhớ cố hương. Ngàn dặm xa xăm tỏ vạn đường. Băng rừng, đạp núi cũng như không. Thong dong thuỷ chuẩn dăm ba...
|
lần đầu làm chuyện ấy (thơ tình trắc đạc)
Tác giả:
TRẦN LÂN
Mới lần đầu đã vào đội Bác Ứng, bác dặn dò:"Sáng mai tới sớm nha!". Cháu ngạc nhiên,nhưng trong lòng tự hỏi:. "Chắc mai là buổi đo đạc đầu tiên?". Sáng hôm sau, dậy từ năm giờ sáng. Đến cổng cơ quan,bảo vệ đuổi ra...
|
mối tình đầu (thơ tình trắc đạc)
Tác giả:
TRẦN LÂN
Mười hai năm chắc vẫn là chưa đủ! Chiêm nghiệm về nghề và ngẫm nghĩ về em. Chừng ấy thôi! một mình anh đã biết. Một nửa cho em và nửa kia cho nghề. Nghề anh đó một nghề đầy vất vả! Sáng sớm tinh mơ anh đã dậy đi...
|
nghẹn lòng
Tác giả:
TRẦN LÂN
Mới qua còn nắng chang chang. Mà nay sụt sit...mưa phùn lạnh căm. Đường về le lói đêm sương. Kẽo ca kẽo kẹt tơ vương nối dài. Ai ơi thương cảnh dân cày. Bao năm vất vả tết về đoàn viên. Không kẹo mứt chẳng bánh...
|
một sớm bình minh
Tác giả:
TRẦN LÂN
Chạng vạng ngắm cảnh bình minh. Một mình ôm trọn khoảng trời xanh xanh. Mây hồng bóng đổ xa xăm. Ánh dương lấp ló, nền trời lung linh. Rặng tre lẻ bóng một mình. Tán bàng hửng đỏ vươn mình bên hiên. Ríu...
|
mù cang chải
Tác giả:
TRẦN LÂN
Tháng mười đẹp lắm ai ơi! Đi Mù Cảng Chải ngắm màu lúa thơm. Tú Lệ thị trấn mờ sương. Cánh đồng toả nắng, bậc thang thảm vàng. Xa xăm thấp thoáng nhà sàn. Ẩn màu lúa chín, xanh lờ cỏ lau. Đèo Khau Phạ cao thật cao! Ôm...
|
mùa thu lười
Tác giả:
TRẦN LÂN
Em ơi em! Mùa thu sao lười vậy? Thu chẳng chịu cười, chẳng buồn nói với ai. Mùa thu đến! Lặng thinh bên cửa sổ. Mùa thu đi! Sao nặng trĩu tâm hồn? Nắng hạ chói chang, nắng thu lười nhạt lắm. Nắng chẳng vội...
|
mơ màng
Tác giả:
TRẦN LÂN
M ơ màng... giấc ngủ...ban trưa. A nh mơ...em đẹp ...như tiên ...giáng trần. T rong mơ...em rất ...ngoan hiền. E m như.. hạt nắng... bên thềm ..bỏ quên. M ắt em...tựa ánh sao đêm. L ong lanh...ánh mắt...giọt sương ...mi...
|