nàng thơ nội nghiệp (thơ tình trắc đạc)
Ôi làn gió lỡ quyện lời thơ
Trói chặt hồn tôi đến thẫn thờ
Lặng lẽ phím êm kêu lách cách
Nối trọn bến bờ tằm nhả tơ.
Hỡi Cô nội nghiệp đẹp mộng mơ
Tóc nhung lưu luyến rẽ đôi bờ
Mũi cao thấp thoáng đôi môi mặn
Khẽ nở nụ cười toả nắng mơ.
Ngày thương đêm nhớ nghĩ ngẩn ngơ
Dáng liễu đào tơ bóng hững hờ
Thân ai khép lép trong nhung lụa
Ngồi tựa song đào dệt ý thơ.
Bình sai rối rắm nàng tỉnh bơ
Nhập file tính lưới thật bất ngờ
Toạ độ, độ cao bình luôn khép
Vẽ nối sơ đồ nhện giăng tơ.
Bao kẻ tham lam thèm mật ngọt
Miệng lưỡi ngả nghiêng nói đảo điên
Đo sai chệch choạc đòi ma số
Nàng vẫn tươi cười miệng nhả thơ.
Khuôn trăng đầy đặn mắt ngọc biếc
Làm bạn cùng ai hình bàn cờ
Bàn tay hờ hững sờ cậu chuột
Ngồi bóp... ngồi di nhớ cái gì?
Nhờ em...! Đất nước dệt hình hài
Hai tay cào phím vẽ ra file
Bản đồ non nước in ra giấy
Thu nhỏ phóng to trọn đường bừa.
Bao ngày bao tháng dẫu đổi thay
Nàng vẫn vô tư việc hàng ngày
Chẳng than trách phận lương lận đận
Mình ốm thân đau cố phải cày.
Mặc cho đường đời nhiều gian khó
Chẳng biết nản lòng gắng vươn lên
Cày sâu cuốc bẫm gieo hạt giống
Đem lại cho đời... MỘT NÀNG THƠ!
...
Nhắn nhủ:
Con đò ngoảnh đít sang ngang
Em chèo em lái đưa tôi sang bờ
Thương em thêu dệt ý thơ
Nhờ mây quyện gió đưa thơ tặng nàng!
Thơ: TRẦN LÂN
HN:04/07/2019
Bài này đã được xem 800 lần
|
Người đăng:
|
THI LÂN
|
|
|