mưa buồn gió lạnh
Mưa
Mưa rơi phủ lấp cuộc tình
Vùi chôn dĩ vãng đời mình rêu xanh
Tâm nào còn mãi lênh đênh
Sóng xưa vang động ân tình buồn tênh
Tình xưa chừ đã ngủ yên
Sao nghe khua động tâm tình ngủ quên.
Buồn
Buồn nghe tâm thức giăng tơ
Đêm dài không ngủ đếm giòng tâm xưa
Dường như còn chút ươm mơ
Có không cũng chỉ mơ hồ thế nhân.
Gió
Đêm nghe trở gió cuộc tình
Động tâm thầm nhớ bóng hình xa xăm
Có còn chi nữa mà mong
Gió xưa khơi động cõi lòng tan hoang.
Lạnh
Lạnh từ tâm lạnh trở ra
Cô đơn đâu chỉ trùm mền mà thôi
Tâm còn dư chút bụi đời
Trầm tư khuấy động một thời để quên.
Không Quán