Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (955). Động Vật. MÈO TRẮNG thu mình tránh gió đông. BƯỚM XANH uốn lượn ghẹo hoa hồng. CHÓ ĐEN lững thững ra khung cổng. VỊT ĐỎ nhẹ nhàng lướt bến sông. CỌP XÁM gầm gừ theo gió...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (956). Tê Tái Mảnh Hồn Ma. Anh da diết với nỗi sầu khôn tả. Lệ ma hồn rỉ rả nhỏ hư vô. Muốn nằm cạnh bên vợ hiền khuây khoả. Bao năm dài thương nhớ cách xa nhau! Mà hỡi ôi! Nào đâu...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (957). Da Diết Vọng Hồn Ma. Tiếng sấm chớp rền vang thêm bấn loạn. Se sắt luồng từng đoạn thắt tâm tư. Quyển nhật ký cánh thư đang trì hoãn. Viết lưng chừng hận oán kiếp lắc...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (958). Nhớ Cố Hương. Cảnh đời thay đổi khiến xa thôn. Lưu luyến tình quê mãi cứ chờn. Lặng lẽ nhiều đêm niềm trải giấy. Âm thầm hai buổi dạ lay hồn. Ngàn thương xứ sở gieo sầu...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (959). Lạc Cánh Chim Bằng. Trời bàng bạc xám vầng trôi lãng đãng. Ký ức hồi dĩ vãng khuấy niềm đau. Chiếc cầu tre rêu phủ nhạt sắc màu. Bến sông cũ em dàu dàu trông ngóng. Ngày mấy...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (960). Nát Lòng. Nước đắng nghẹn ngào ma nuốt lại. Dật dờ, thui thủi, gió heo may. Ngàn xưa khuất bóng trời hoang tịch. Cảnh cũ âm thầm dạ lắt lay. Sợi nhớ, sợi thương niềm héo...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (961). Còn Đó Một Dòng Sông. Đang lang thang dưới khung tà giá lạnh. Có cái gì nằng nặng ghị tim ma. Chầm chậm dừng để mà nghe cảm nhận. Âm vang sầu lai láng tận xa xa…. Chợt chớp...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (962). Thơ Hoạ Tâm Tình. Cho Nhau Ngọt Ngào. “Đồng sáng tác, ráp liền. Mỗi người hai câu”. Sợ mai “Người ấy” có chồng. Sớm hôm khắc khoải, cõi lòng buồn tênh. Dẫu thuyền tình...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (963). Hồn Xuất Tìm Chồng. Đêm vượn hú khô khan nghe rùng rợn. Đuốc ma trơi ngả ngớn phía lưng đồi. Quạ ôi ỉ trên ngôi đình gờn gợn. Sắc xám vầng lợn cợn lững lờ trôi. Nỗi vật vã...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (964). Duyên Thắm. Hôm nào duyên gặp, thấy lòng vương. Cảm xúc rồi quen, kết bạn đường. Vắng lặng đêm về mang nỗi nhớ. Thâm trầm trăng đến trải niềm thương. Thiếu em một cõi trời...