Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (975). Dưới Bầu Sương Lạnh. Ta ngồi đây chầm chậm thả hồn bay. Về diệu vợi tìm ai? tìm ai nhỉ? Để mỗi độ ngắm khung tà bóng xế. Thôi không còn lặng lẽ dạ bâng khuâng…. Trong thao...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (976). Thương Bà. Bà ơi! Cháu thấy quá thương Bà. Chẳng quản tuổi già, chẳng nghĩ ta. Dạy dỗ cháu con như nghĩa Chúa. Khuyên răn chòm xóm tợ tình Cha. Thiết tha mong mỏi ngày...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (977). Hoài Trông Cánh Nhạn. Gió đong đưa xào xạc những tàng cây. Bay lất phất tóc mây màu thương nhớ. Chợt hoài niệm giấc mơ hồng tan vỡ. Của một thời trăn trở siết con tim. Chiều...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (978). Sao Em Nỡ Đập Vỡ Đàn. Tôi đến tình yêu chẳng dối gian. Vậy mà em cứ mãi lời than. Xa gần, bóng gió niềm thay đổi. Cao thấp trăng trời, bọt rã tan. Khiến phủ mây mờ gieo...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (979). Em Hãy Đi Thật Xa Đừng Trở Lại…. Nhìn em đi mà lòng tôi da diết. Cũng cam đành chớ biết phải sao hơn. Khi hiện tại chẳng còn chi tha thiết. Thì làm gì có được nghĩa trăng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (980). Có Phải Vội Vàng. Lạc bước lang thang trên vỉa hè. Dưới tàng bóng mát của hàng me. Chạnh buồn hụt hẫng, niềm cay đắng. Vắng Hạ năm nào, thiếu tiếng ve…. Thuở xưa hai đứa học...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (981). Cảnh Chồng Chung. Đến giỗ nhà em phải trở về. Nào con, hai vợ kéo lê thê. Rộn ràng, vui vẻ ôm ngày lễ. Tấp nập, hân hoan phủ bốn bề. Tắt lửa thiếu đèn nhẹ gánh lo. Cuốn chăn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (982). Vạt Bóng Lững Lờ Trôi. Gió vùn vụt thổi ngược sát bên tai. Cảnh u ám kéo dài vào xa thẳm. Ngồi lặng lẽ nghiêng đầu qua nhẹ ngắm. Man mác buồn trĩu nặng khối tâm tư…. Hàng cây...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (983). Tình Tan. Mỗi độ thu về chạnh vấn vương. Dòng sông năm cũ trải niềm thương. Có con đò nhỏ đưa hồn nhớ. Lạc nẻo tình đau rớt giọt buồn. Lặng lẽ thời gian ôm giá tuyết. Hắt...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (984). Đêm Buồn Đếm Giọt Cô Đơn. Giọt sương muộn tiết buông se sắt lạnh. Chốn khuê phòng canh cánh nỗi vấn vương. Chuỗi cô đơn thắt thẻo rũ dáng hường. Nghe nhoi nhói can trường rưng...