Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1071). DÒNG TÂM SỰ. Em gánh nước, sắc chiều thu rười rượi. Giọt sầu còn đọng dưới khoé vành mi. Tấc lòng tôi xúc động nỗi ai bi. Tim khe khẻ thầm thì lời thương cảm! Từ hôm đó,...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1072). Khép Mộng Vào Thơ. Cuộc sống kim tiền quá nhiễu nhương. Bon chen toan tính mãi đo lường. Chơn tâm vướng bụi đầy tham vọng. Chán nản cơ trời khuấy động thương. Ngẫm dòng luẩn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1073). Ta Chẳng Nợ Gì Nhau. Bầu u tịch trong căn phòng đơn chiếc. Chợt nhớ về bữa tiệc của hôm nao. Lúc ban sơ đã thắm thiết ngọt ngào. Tợ tri kỷ từng trao lời hẹn ước. Nơi góc bể...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1074). Buồn Vương. Vắng nhau chỉ có một đêm. Niềm thương nỗi nhớ quả tim dâng tràn. Nhớ anh da diết lệ chan. Dẫu là ảo mộng vẫn ngàn hương yêu. Quỳnh ơi! Yêu thật là nhiều. Éo le...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1075). Đêm Buồn Tâm Sự Đầy Vơi. Đêm qua em tỏ sự tình. Anh nghe tê tái lòng mình nhói đau. Chuỗi ngày gắn bó đậm sâu…. Rồi đây có lẽ vướng bầu gió mây! Nguyệt lầu, gối mộng, hình...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1076). Phù Sinh Mộng. Treo ánh nguyệt lung linh đọt liễu. Gương mặt hồ ửng chiếu vạn tia. Mà như đáy dạ đầm đìa. Giá băng phủ kín, tường kia đổ dài. In chiếc bóng cốt mai một...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1077). CHO EM SỐNG LẠI. Hãy khóc đi em để bớt sầu. Nỗi buồn cô phụ chuỗi canh thâu. Trăng sương ánh nhạt trời hiu hắt. Hoa lá hương tàn nắng hạn sâu. Lờ lững lam trôi bầu lắng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1078). Nỗi U Hoài. Ôi đêm nay! Trăng tàn sau đỉnh núi. Ôm mối sầu thui thủi một mình ta. Bỗng mây mờ trôi về giăng khắp ngã. Để lạnh lùng, tơi tả, nỗi chơi vơi! Giọt đọng sương...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1079). Nhỏ Lòng. Ra đi để lại mối tơ vương. Vò võ năm canh khóc đoạn trường. Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng. Trăng tình thảm đạm ngược quay phương. Cô đơn lặng lẽ trôi dòng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1080). GIỮ VẸN VẦNG TRĂNG. Mắt em đẫm lệ u hoài. Từng dòng lã chã chuỗi ngày khổ đau. Nấc lên từng tiếng nghẹn ngào. Kể cho tôi hiểu biết bao sự tình! Từ ngày nát mảnh trăng...