ban mê ta không về nữa
có buổi ta về đất Ban Mê
thuốc đốt vàng tay trời se lạnh
em má hồng ấm ly café sáng
tan trên môi chờ phố vắng tanh
có buổi ta rời đất Ban Mê
bụi tiễn sau lưng em đứng nhìn
con dốc cao đời thôi khép lại
vạt nắng bên đèo đứng lặng thinh
có buổi ta về lại Ban Mê
rừng chập chùng che bóng em xa
mưa thổi bay hương ly café nguội
em thổi bay chiều ta bước qua
có buổi ta nằm nhớ Ban Mê
tóc phủ ngát hương em chín mọng
trăng chiếu vai trần môi em nóng
ờ xa rồi Ban Mê mùa đông
nguyễn-thanh-khiết