men đời
Tác giả:
Hoàng Hữu Dũng
Lâu rồi không có nổi ý thơ. Lòng ta khô héo tự bao giờ? Những mùa ân ái cùng trăng gió. Giờ bỗng men lòng hóa thờ ơ. Ta thèm uống cạn một chén trăng. Để thả hồn bay đến Quảng Hằng. Cõi riêng lặng lẽ cài then kín. Quên...
|
khóc hàn mặc tử
Tác giả:
Hoàng Hữu Dũng
Nắng chiều nghiêng ngả một ý thơ, cho hồn mê dại với mộng mơ. Mộng người trinh nữ, người trinh nữ. Cầm đương ngân bỗng đứt dây tơ. Mây thu lồng lộng gió lùa trôi. Tóc em dịu lướt giữa đời...
|
hoa quỳnh
Tác giả:
Hoàng Hữu Dũng
Nửa đêm hoa Quỳnh nở. Hoa toả sắc chung tình. Nửa đêm hoa Quỳnh nở. Anh thẫn thờ lặng thinh... . Trách xưa Tùy Dạng Đế. Vùi dập đoá hoa Quỳnh. Để Quỳnh buồn nhân thế. Chẳng nở giữa bình minh. ...
|
một ngày
Tác giả:
Hoàng Hữu Dũng
Một ngày khi thức dậy. Chợt thấy xác thân tôi. Nằm lặng im trước mắt. Là ngày tôi xa xôi. Hồn lượn lờ theo gió. Xác trở về với cây. Tôi sẽ thăm đây đó. An nhiên cõi trời mây. Đông chẳng còn rét nữa. Xuân về tôi nào...
|
tình mơ
Tác giả:
Hoàng Hữu Dũng
Đêm tĩnh lặng ai ngâm Kiều cụ Nguyễn. Luyến thương gì sao giấc ngọc chẳng yên? Lòng ngây thơ khánh nguyện với đêm đen. Trong cơn mộng ảo huyền em bước đến. Anh mộng thấy đôi mình chung nhịp thở. Hai mái đầu quấn quyện...
|