paris... buồn
Tác giả:
Nguyễn Hồng Cổn
Paris chiều nay buồn. Ta ngồi bên sông lạnh, nhìn nước chảy dưới cầu. Trôi về đâu, bất tận. Nắng như là không nắng. Gió như là không gió, thời gian như là có. Thời gian như là không. Ta nhặt từ mênh mông. Một câu thơ...
|
đêm trở gió
Tác giả:
Nguyễn Hồng Cổn
Hà Nội, đêm trở gió. Khó ngủ... Bầy ý nghĩ không lời. Lang thang như kẻ mộng du…. Lũ từ ngữ đa thanh. Bập bềnh như thuyền không bến đỗ…. Kí ức. Trình chiếu một cuộn phim đen trắng vô kết. Chập chờn những hình ảnh...
|
tạm biệt mộc châu
Tác giả:
Nguyễn Hồng Cổn
Thôi, ta xuôi đây. Tạm biệt Mộc Châu đồi núi chung chiêng. Rừng Thông già vi vu Bản Áng. Thung lũng Mu Náu mơ màng hoa mận trắng. Thác Dải Yếm ngẩn ngơ Cầu Tình. Đồi Chè lãng đãng Trái tim ... Tạm biệt Mộc Châu. Tạm biệt...
|
ảo mộng...
Tác giả:
Nguyễn Hồng Cổn
Tự bao giờ. Tôi lạc vào khu rừng thần thoại. Của những ý nghĩ về em. Đằng đẵng ngày và đêm. Đường ra. Ánh ngày tắt. Và màn đêm bủa lưới. Em. Ở đâu. Niềm hy vọng diệu kỳ. Ánh sáng vì sao hôm. Tia mặt trời buổi...
|
không bao giờ quên
Tác giả:
Nguyễn Hồng Cổn
Phạm Văn Thắng. Sinh 1959. Thượng Thanh, Gia Lâm, Hà Nội. Nông Văn Cảnh. Sinh 1959. Tràng Định, Lạng Sơn. Đặng Công Trưng. Sinh 1960. Tri Sơn, Tiên Phương, Hà Bắc. ... Hơn 500 liệt sỹ nằm ở đây. Hầu hết thuộc thế hệ 5x,...
|
buồn lo...
Tác giả:
Nguyễn Hồng Cổn
Buồn lo..., dù cũng gắng cười,
Một trăm năm nữa ai người ở đây?
Thành ai đắp, nhà ai xây?
Cột mốc còn chỉ bên này, bên kia?
Cửa khẩu Lạng Sơn,
19/02/2019
|