những người đàn bà cõng muối
Tác giả:
Đặng Ân
Tôi nói về người đàn bà cõng muối. Những trụa tràn dày vò gáy áo. Nắng tháng tư như vừa đổ lửa. Kết lại thành vạn đóm lân tinh. Người đàn bà quệt ngang mặt mình. Tay áo phông chợt nhiên lấp lóa. Chòi liêu xiêu muối nồng...
|
có một ngày xuân
Tác giả:
Đặng Ân
Một ngày xuân. Có một ngày đầu xuân hiền như thế…. Tôi ngửa lòng bóng lá rụng đầy tay. Chẳng biết mình đang là tỉnh hay say. Sao dại dột trước một màu nắng đẹp? Tôi dại dột yêu màu xanh lá biếc. Như yêu em từ cái thuở...
|
nói nhỏ với người tình
Tác giả:
Đặng Ân
Nói nhỏ với người tình. Đám mây ngày hôm qua. Có ai còn nhớ đến. Cơn gió ngày hôm qua. Thổi mây vào tan biến. Mây trôi - trôi ngập ngừng. Nỗi đau nào tê điếng. Người tình ơi. Xin hãy mơ nhiều. Đưa dối gian tan vào cõi...
|
những mùa gió trở
Tác giả:
Đặng Ân
Tôi vẫn thường một mình bên đây sông. Nghe mùa gió thổi về lồng lộng. Thương mái chèo cha còn ròng rã sóng. Dám đâu nghĩ chuyện riêng mình.... Trầm ngâm cha lặng lẽ hy sinh. Cánh cò rạc gầy đầu ghềnh cuối bãi. Găm vào tối...
|
cơn mưa đầu mùa đi qua
Tác giả:
Đặng Ân
Đi dưới cơn mưa đầu mùa. Hình như ta nghe đất hát. Có con gió xua rào rạt. Mới vừa hôn phiến lá thơ. Từ ngày ta còn ngu ngơ. Tắm mưa đầu mùa sũng ướt. Đầu mùa - cơn mưa bất chợt. Đến - đi... đều rất vội vàng. Hôm nay...
|
cuối năm em lấy chồng
Tác giả:
Đặng Ân
Cô gái ấy ngày mai sang sông. Cô gái này ngày mai lấy chồng. Đêm cuối năm trăng lạt màu rất vội. Cô gái nhà bên dậy thay áo cưới. Điểm trang nổi niềm vời vợi. Giắt cành hoa tiễn đưa mùa con gái. Em trở dậy ngồi tếch tóc vu...
|
tái hôn
Tác giả:
Đặng Ân
Chũm vú em vừa căng. Đến khi thõng thượt buồn. Con quạ tháng ba tha ma mị về trên nhánh gạo. Phía hoàng hôn xơ xác chân trời. Em vén áo mớm con dòng sữa cuối. Rồi thả mình vào tay người đàn ông chờ sẵn. Cửa kính bật ra bóng...
|
người đàn bà tẩy trang
Tác giả:
Đặng Ân
Người đàn bà trước gương loã thể. Xóa đi lớp điểm trang trên gương mặt của mình. Ánh điện nghiêng nghiêng liêng xiên phóng qua khe cửa hằn lằn roi quăng quật trên da thịt nộ cuồng vết tích thời gian. Người đàn bà tẩy...
|
tiếng chim hót trên cây sầu đâu
Tác giả:
Đặng Ân
Rồi mai. Khi mùa đông. Dòng sông tôi chợt vắng. Người đi. Cây sầu đâu. Trên vòm xanh im ắng. Không còn một tiếng chim. Rồi đây. Người rời xa. Sẽ vợi vời thương nhớ. Môi hồng. Thôi thắp lửa. Thổn thảng lời tim vỡ. Rơi vào...
|
bà rịa có em
Tác giả:
Đặng Ân
Em. (Tặng: BTNY). Bà Rịa sớm nay heo mây về ngang phố. Mắt em xanh những đọt lá trên cao. Ta đứng nghe hương nắng trở ngọt ngào. Một sợi tóc cũng xao lòng đến lạ... Da em trắng. Trời xanh sao xanh quá! Có phải mây về...
|