mẹ và thời gian ...
      
      
      
      
        (Thương gửi về mẹ) 
Xưa, 
có khi nào con hiểu được 
Trọn vẹn tấm lòng mẹ 
Vì chồng, vì con hơn nửa đời người 
Mẹ đã vất vả biết là bao 
Trong chuỗi dài chịu đựng... 
Con nhớ rất rõ, thủa cha xa vắng 
Mẹ bỡ ngỡ bên đời với hai bàn tay trắng 
Tất cả gian truân xoi mòn trên thân mẹ 
Nhiều khi ngỡ đuối 
Mẹ bám víu vào niềm tin ngày cha được về 
Sẽ đắp bù cho mẹ 
Rất gần. 
Nước mắt mẹ lặng thầm rơi 
Con cứ mãi bắt gặp nhiều đêm sâu thẳm thế 
Để rồi những câu ca dao con học về đất nước 
Chứa buồn thêm hình ảnh mẹ cô đơn ... 
Nghị lực ấy 
Khác rất nhiều từ nơi bố 
Bởi vì suốt đời mẹ là thuần hậu bao dung 
Mẹ là giòng sông rất nhỏ nhoi 
Nhưng chẳng làm cánh buồm phải thấy mình 
Thành gò bó. 
Đã mấy chục năm 
Cùng đi bên đời ba chịu nhiều gian khổ 
Mẹ vẫn không hề thay đổi 
Dù tóc mẹ có bạc hơn , có thưa hơn. 
Tâm hồn mẹ vẫn đơn sơ 
Hiền hậu.
Chẳng bao giờ mẹ ngừng lo lắng nghĩ về con 
Đối với mẹ làm gì có thời gian 
Phân định rõ lúc nào con đã lớn mà thôi không cần tới mẹ 
Nên trong lòng mẹ con mãi mãi luôn là còn bé 
Và con, 
Nay đã hiểu... Mẹ yêu.