lạc mất em
Tác giả:
Huỳnh Thiên Thanh
Em vẫn ngây thơ như ngày nào. Hồn nhiên trong sáng tựa ánh sao. Ánh mắt ,đôi môi quá ngọt ngào. Chỉ tiếc rằng , ta đã mất nhau... Nhắc đến lòng anh lại nhối đau. Yêu thương như sóng cuộn dâng trào. Nhớ em đến một trời...
|
anh biết và anh hiểu
Tác giả:
Huỳnh Thiên Thanh
Anh Biết Và Anh Cũng Hiểu. Anh biết em yêu lắm những bông hoa. Màu trắng trắng thước tha mộc mạc. Màu hồn nhiên bình yên mà thơm ngát. Màu trinh nguyên đầy khao khát nhớ mong. Anh biết em yêu cả những dòng sông. Có con...
|
một điều ước
Tác giả:
Huỳnh Thiên Thanh
MỘT ĐIỀU ƯỚC. Ước một đều đơn giản mãi bên em. Được che trở và xem em cười mãi. Đều ước đó phải chăng là sai trái? Sao nàng luôn từ chối, lại không cần. Nói đi em dù chỉ là một lần. Ta đây cũng luôn cần nghe em...
|
đêm nhớ em
Tác giả:
Huỳnh Thiên Thanh
ĐÊM NHỚ EM. Đêm buồn lắm chỉ riêng anh chờ đợi. Bóng đáng em đã chẳng tới nữa rồi. Từ nay đành tim ấy vỡ thành đôi. Tình cũng lỡ chẳng vun bồi được nữa. Cố quên vậy bao lời thề câu hứa. Chúc em vui mãi xinh tựa hoa...
|
vui đi em
Tác giả:
Huỳnh Thiên Thanh
VUI ĐI EM. Cô gái nhỏ bờ môi hồng, má thắm. Ánh mắt nhung hoài sâu thẳm nỗi buồn. Cứ đỏ ngầu hình như lệ sắp tuôn. Đang lặng lẽ ngắm chuồn chuồn bay đậu. Dòng nước chảy lòng đau ai có thấu. Hỏi đúng chăng là bậu cách xa...
|
mất em
Tác giả:
Huỳnh Thiên Thanh
MẤT EM. Chiếc lá úa phai màu như nắng hạ. Tháng ba này duyên đã tựa mây bay. Cành hồng nhung anh chăm sóc tháng ngày. Không có kẻ trao tay niềm thương nhớ. Khéo hờn dỗi ông trời làm tan vỡ. Giấc mộng lành mình vô cớ đánh...
|