Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (695). HỒ THU GỢN SÓNG. Chẳng nói, chẳng rằng em khuất lơ. Làm cho vàng võ cánh hoa mơ. Trăng sương mấy độ ta thao thức. Nắn nót, nâng niu, dõi đợi chờ! Ngày tháng trôi dần dưới...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (696). Nhỏ Lòng. Ra đi để lại mối tơ vương. Vò võ năm canh khóc đoạn trường. Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng. Trăng tình thảm đạm ngược quay phương. Cô đơn lặng lẽ trôi dòng...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (697). Lỡ Làng. Vắng lặng đêm tàn khơi nỗi nhớ. Tình buồn, ảm đạm, trải hồn thơ. Phôi phai kỷ niệm thời trăng tỏ. Phủ lấp tâm tư chuỗi bóng mờ. Thuyền duyên xưa cũ đành tan vỡ. Mộng...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (698). Ngậm Ngùi Bên Ánh Lụn. Vội vã về sau hồi chiến trận. Để kịp nhìn ánh lặn rồi tan. Ngậm ngùi đưa tiễn hồn trăng. Rụng rơi biền biệt khuất dần xa xăm! Em yêu ơi! Muôn phần...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (699). NỖI NIỀM LẶNG LẼ. Mới đó Hạ về sôi sục lửa. Rồi Thu bàng bạc khúc đăm chiêu. Đến Đông giá rét hồn tê tái. Nay lại Xuân tràn rực sắc yêu! Cuộc đời cứ thế, cánh thời...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (700). CUNG ÁI. Mấy bửa hôm rồi dạ xốn xang. Lỡ đưa tay vướng ánh trăng thanh. Cho quầng u tối ngang qua cửa. Dờ dật tâm tình kẻ ngắm trăng! Thắm thoát trôi qua cận bốn mùa. Từng...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (701). Nỗi Niềm Trong Đêm. Sao bỗng chênh chao dạ chán chường. Râm ran âm ỉ chuỗi thê lương. Nửa khuya trăn trở sầu giăng mắt. Quặn thắt buồng tim nghẹt thở đường. Mấy đêm mệt mỏi...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (702). Còn Ánh Của Em. Mấy hôm nay em đừ, em mệt. Thật rộn ràng bởi tết cận kề. Biết bao công việc bộn bề. Mà chân em bước, đường về quạnh hiu! Cảnh của người thật nhiều gió...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (703). Viếng Mộ Vợ. Còn đâu năm tháng đượm sum vầy. Hai nẻo ly tình thả mộ xây. Huyệt lạnh ngàn năm em ngủ đấy. Trần gian một kiếp anh đau này. Trời ơi! Buồn lắm, luôn buồn vậy. Đất...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (704). Tình Tan. Mỗi độ thu về chạnh vấn vương. Dòng sông năm cũ trải niềm thương. Có con đò nhỏ đưa hồn nhớ. Lạc nẻo tình đau rớt giọt buồn. Lặng lẽ thời gian ôm giá tuyết. Hắt hiu...