Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (897). Mãi Nhớ. Chiều tàn đọng lại mảnh trăng tan. Nỗi nhớ, niềm thương trói võ vàng. Gió kéo mây sầu phơi bảng lảng. Trời buồn ánh nhạt trải mênh mang. Làm sao tắt lịm hồn thơ...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (898). Đau Và Nhớ. Tôi ở nhà cao, sát mặt đường. Nhưng nào ai biết lắm màn sương. Đêm đêm giăng phủ bầu cô tịch. Một cõi không gian chỉ lạnh buồn! Có những chiều tà lặng ngắm...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (899). Nỗi Niềm Hồn Thương. Em da diết nỗi niềm trong giá lạnh. Dưới khuya mờ canh cánh mãi không thôi. Có những lúc gượng cười vơi u ẩn. Rồi vẫn tròn một thoáng dậy sầu tơi. Tâm sự...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (900). Xuân Nầy Có Anh. Mùa xuân nầy ấm áp phải không anh. Hoa chớm nụ trên cành xanh màu lá. Tiếng ríu rít của đàn chim mọi ngả. Lộc đâm chồi rộn rã phả không gian. Mùa xuân nầy...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (901). Nốt Trầm Lưu Mãi. Làn mi thiêm thiếp gối tay mềm. Thương quá con khờ dỗ giấc êm. Để Mẹ ngớt sầu vơi trống trải. Trăm điều vướng bận chạnh buồn thêm. Lặng lẽ canh thâu uất...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (902). Điểm Hẹn Em Vẫn Chờ. Đêm nay quạnh quẽ, đoá hoa chờ. Ánh toả đưa về phả ý mơ. Nhưng mãi mịt mùng mang sắc lạ. Cho niềm héo hắt khép sầu lơ! Khiến cánh hồng xuân mang nét...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (903). Phôi Tan. Người chờ ảm đạm ở bên sông. Kẻ chốn xa xôi cũng giá đông. Nhung nhớ âm thầm theo gió lộng. Thương sầu lặng lẽ trải mây rong. Thời gian ly biệt hằng mơ mộng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (904). Một Khúc Nhạc Buồn…. Em thầm gửi đến tôi ngần ấy nhớ. Vậy mà đây nào có biết gì đâu. Cứ nghĩ rằng chiếc cầu về bên đó. Sập mất rồi từ thuở…Quyển tình trao! Khiến héo hắt nửa...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (905). Lạc Mất Cung Đàn. Thư phòng vắng bút nghiêng tay thi phổ. Chợt nghẹn ngào sóng vỗ những suy tư. Phận long đong vẫn trắc trở tới chừ. Nghe nức nở màn dư âm phảng phất. Đơn thờ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (906). Nấm Mồ Chôn. Mười năm đăng đẳng em rời đi. Bỏ lại nơi đây những thứ gì. Trọn cả tấc lòng tôi ấp ủ. Nâng niu từng chút, giữ từng ly! Và còn tàn nhẫn nào hơn nữa. Đỏ hỏn nằm...