Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (907). Cho Lòng Thanh Thản. Hai bóng cô liêu chuỗi héo mòn. Chia thương, sẻ nhớ, giải sầu đơn. Để khuya ánh nhạt, thôi hiu hắt. Cho sáng tình trong, chẳng tủi hờn. Theo sóng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (908). Ngàn Đau. Người vừa ghé bước đến đầu thôn. Ngắm bóng hoàng hôn ánh chập chờn. Xúc cảm giọt sầu gieo xuống bút. Nghẹn ngào, lệ nhớ nhỏ lên hồn. Tâm tư tha thiết niềm thương...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (909). Chuyện Tình Đôi Ta. Tay nắn nót nhịp theo vần thơ rụng. Nghiệp thăng trầm loan phụng khuấy nội tâm. Những trái ngang trỗi dậy đợt sóng ngầm. Rơi nước mắt âm thầm trong quạnh...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (910). Trả Lại Ngày Xưa. Rượu sầu nốc cạn dưới trăng soi. Thảm đạm, u buồn lại tả tơi. Theo gió thả hồn về diệu vợi. Vờn mây gửi mộng đến ngàn khơi. Con tim xưa ấy hằng mong đợi...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (911). Trong Nỗi Nhớ Anh Thấy Hồn Em. Ngót ba năm vào không gian ảo mộng. Dạ muốn tìm cái bóng ảnh hình “Ai”. Cùng khuây khoả chuỗi ngày khao khát sống…. Xoải cánh ngàn cõi lộng kiếm...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (912). Sầu. Nỗi sầu mãi đọng ở nhân gian. Lắm quả tim hồng nhịp tiếng than. Thắm thiết đông về sương, tuyết hợp. Xót xa Xuân đến giọt, dòng tan. Đêm trăng lóng lánh bầu khơi sáng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (913). Lỗi Hẹn Nghẹn Ngào. Ghế đá công viên quạnh quẽ ngồi. Nhìn đôi hồ điệp ướp vành môi. Chạnh lòng cám cảnh nhành hoa dại. Đau đáu mỏi mòn mãi chẳng thôi. Chiều buông bảng lảng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (914). Nỗi Buồn Trong Tim. Miền trống vắng tiếng chim kêu buồn bã. Tiết giao mùa xuân đã chớm ngoài sân. Sao ngọn bấc lạnh lần len lỏi dạ. Tuyết du cành xác lá trải dưới chân. Bước...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (915). TÂM TÌNH TRƯỚC LÚC LÊN ĐƯỜNG. Mình yêu ơi! Em hãy bước gần đây. Cùng anh ngắm trăng đầy treo cõi lộng. Để mơ màng nghe thổn thức dòng sông. Có con thuyền bềnh bồng trên sóng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (916). Ý Thơ. Phận số phù du một kiếp người. Lúc đầy lai láng, lúc trào vơi. Thời gian bóng chuyển không hề đợi. Cảnh vật hình thay chẳng thể dời. Ấp ủ mộng lòng tan mảng tối...