sông đêm
Dòng sông là dòng sông ơi
Lấp la lấp lánh trăng rơi giữa dòng
Sông người ngày đục đêm trong
Sông quê tôi đậm một dòng phù sa
Đò đêm như kiếp bôn ba
Cùng người xuôi ngược gần xa bến đời
Đầu đông, lá cuối thu rơi
Tôi về khi đã gần vơi, cuộc tình
Thôi đành phận cát riêng mình
Không không, có có phù sinh kiếp người
Nghe như khúc khích sông cười
Nghe lòng mát rượi chín mười bình yên.