vẩn vơ
Một lần gặp, một thoáng nhìn
Bức tranh dang dở, nỗi buồn không tên.
Người đi mưa khóc ngoài hiên
Lá thư lưu luyến buông trên lối chờ
Đò chiều con sóng ngẩn ngơ
Dòng sông thương nhớ thẫn thờ trôi xuôi
Tôi về chiếc bóng lẻ loi
Gió reo vẫn thoảng tiếng cười hôm qua
Mây giăng một mối tơ hoa
Giật mình... vơ vẩn chỉ là... vẩn vơ...
Nguyễn Thị Thanh Tâm
(11A - PTTH Nam Sách Hải Hưng)