ngày xuân hong tóc
Khi gió mùa xuân hong tóc bay
Mắt em vời vợi ở phuơng này
Ngày xưa xa lắm em còn nhớ
Dạo đó anh thuờng xin nắm tay
Em cứ như là trăng đấy thôi
Yêu em lời ngỏ đã lâu rồi
Mà sao em vẫn không lời nói
Thăm thẳm như chiều loang áo trôi
Đã thế thì thôi anh ghét em
Anh về giận dỗi mãi cho xem
Nhưng mà anh vẫn yêu em quá
Yêu quá nên thuờng hay nhớ em
Anh nhớ anh buồn anh khóc đây
Như sao mọc tận ở phuơng này
Lẻ loi nên vẫn âm thầm khóc
Nhưng biết bao giờ em có hay
Một sớm xuân về anh sẽ sang
Mang theo trời đẹp áo em vàng
Và mang theo cả trầu cau nữa
Em đón cho hồn tôi nát tan