giã vợ đi làm quan
(1796-1867)
Từ thuở vương xe mối chỉ hồng,
Lòng nầy ghi tạc có non sông !
Đường mây, cười tớ ham dong ruổi,
Trướng gấm thương ai chịu lạnh lùng.
Ơn nước, nợ trai đành nỗi bận,
Cha già, nhà khó cậy nhau cùng !
Mấy lời dặn bảo cơn lâm biệt,
Rằng nhớ, rằng quên, lòng hỡi lòng !