duyên xuân
Anh hay kể chuyện của chúng mình
Ban đầu chỉ biết có làm thinh
Biết yêu trăng đến treo đầu ngõ
Yêu dáng em xinh cộng với tình
Em loài hoa đẹp buổi ban mai
E ngại chiều hôm nắng nhạt phai
Nếu biết anh đi miền quê lạ
Em sợ trong lòng buổi chia tay
Từ lúc xa nhau để lên đường
Lòng em vương vấn một người thương
Anh đây vẫn biết em thương nhớ
Trọn nghĩa ân tình vẹn sắc hương
Mỗi độ xuân về em ngóng trông
Nụ hôn ngây ngất chứa men nồng
Như say lây lất theo hơi thở
Cùng đón mừng xuân với pháo hồng.