tôi người bắc nên mơ về đất bắc
Tôi chỉ biết quê tôi qua sách vở
Nào Hà Nội mỹ miều vạn bài thơ
Hải phòng xưa hàng phượng vỹ nên thơ
Hoa luôn thắm những chiều hè nắng đổ
Tôi đã đọc nhiều chuyện về Hà Nội
"Đội mũ lệch", nào " hồn bướm mơ tiên "
Cảnh tha thiết những dẫy phố chợ phiên
Mặt hồ lặng đêm trăng mờ soi bóng
Đền Hùng xưa lăng tẩm với miếu đình
Đã một thời lừng lẫy dựng Việtnam
Hồ gươm đây với di tích lâu dài
Luôn toả sáng cho muôn ngàn thời đại
Hà Nội đẹp lắm với chiều thu lá đổ
Chiều hồ Tây liễu rũ cảnh nên thơ
Dáng em đi áo dài cuốn mây chiều
Làm ngơ ngẩn lá bàng không... theo gió (?)
Cầu thê húc làm điệu soi bóng ngả
Dưới mặt hồ trong vắt cảnh bồng lai
Đứng nơi đây chứng dám biết bao tình
Nào hạnh phúc hay muộn phiền tan rã
Tôi chỉ biết quê tôi qua chuyện kế
Những vụ mùa lúa phủ ngập chân đê
Đêm sáng trăng đình đám với hội hè
Bao nhiêu tình thắm đượm vẻ chân quê
Tôi mê lắm bao chi tiết vụn thừa
Dù rất nhỏ ngay cả những chiều mưa
Đêm Hànội ray rứt những hương xưa
Mang vun đắp nỗi nhớ nhung chất chứa
Tôi người Bắc nên mơ vê đất Bắc
Những nhạc lòng, những tình khúc xa xưa
" Hoài cố hương " nhạc Đoàn chuẩn, Từ linh
Mang nghiền ngẫm cho tim long khởi sắc
Chắc có lẽ " tôi sinh lầm thế kỷ "
Luôn tiếc nuối về quê tôi đất Bắc
Nhưng dẫu sao giấc mộng vẫn diệu kỳ
Nên tưởng tượng và chẳng thèm thắc mắc
Để Hà Nội mãi mãi vẫn tuyệt vời.
....