vơ vẩn ngoài thềm
Mưa rắc trắng
Bao vương niệm vỡ òa trên mặt nước
Chú ếch cũng là vua
Cô bướm vàng vẩn vơ trong mưa
Cánh đã ướt sao vẫn còn nghịch thế
Những hạt mưa nối dài như thế
Bắc cầu mưa giữa đất với trời
Để chẳng còn mênh mông hai mươi
Khoảng cách xa bỗng giờ gần quá
Lá tre khô là con thyền nhỏ
Trên mặt ao chở ngọc của trời
Có chú cá vô tình không biết
Quẫy đuôi bơi làm hạt tan rơi
Có cô bé tiếc ngẩn ngơ ngọc ướt
Thấy bướm vàng ngỡ sắc nắng trong mưa...
(BN Hoa Cát - Nghệ An)