canh chua điên điển
Đến mùa nước ngập
Điên điển trổ bông
Mỗi lần ra hái
Tôi nghe chạnh lòng!
Những bông điên điển
Ngày xửa, ngày xưa
Anh tôi rất thích
Nấu với canh chua
Chiếc xuồng nho nhỏ
Bơi dọc bờ ao
Anh, em cùng hái
Vui vẻ làm sao!
Điên điển dạo ấy
Nấu với cá linh
Là món khoái khẩu
Của anh em mình
Mười năm rồi đó
Anh qua xứ người
Điên điển ở lại
Trước sân ngậm ngùi
Bây giờ tháng chín
Nước ngập sân nhà
Những cành điên điển
Bắt đầu đơm hoa
Canh chua điên điển
Giữa chiều mưa giông
Đã làm thổn thức
Người em Thới Long
Canh chua điên điển
Hương vị ngọt lành
Mâm cơm ngày trước
Bây giờ... vắng anh!