đường lên vĩnh phú
Tặng Bích Huyền
và các bạn chung hoàn cảnh
Vĩnh Phú, Vĩnh Phú, Em đang đến
Sân ga hỗn độn ngổn ngang người
Tiếng la, tiếng hét trời tăm tối
Em bơ phờ, một góc thu người
Dù đã quen đi trong cô đơn
Em vẫn ước thầm anh kề bên
Vĩnh Phú, Vĩnh Phú, anh hãy đợi
Em mỗi giờ mỗi phút gần thêm
Bánh con tàu nghiến trên đường sắt
Như tiếng than van của triệu người
Nhắm mắt em nhớ nhung chất ngất
Những bạn bè một thuở rong chơi
Hỡi Lộc, Phước, Duy lò cải tạo
Hỡi Oanh, hỡi Diệp, áo vá vai
Hỡi Thủy, Hồng, Loan trời cách biệt
Hỡi em ngàn dặm bước miệt mài
Đến rừng Vĩnh Phú trải bao sông
Đò ngang, đò dọc sóng trong lòng
Sông Lô giờ đã im tiếng hát
Người xưa đã đóng lại ngũ cung
Đường lên Vĩnh Phú đầy sỏi đá
Chân mềm đá sắc rướm máu hồng
Nắng gắt trên đầu vai chĩu nặng
Mắt anh vời vợi nỗi chờ mong
Vượt núi, vượt sông, vượt rừng sâu
Nhìn nhau năm phút một đời đau
Những lời âu yếm chìm đáy mắt
Rồi sẽ chia tay rồi biển dâu
Đặng Lệ Khánh